MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 280

còn ít pin đèn và lương khô, ngoài ra không còn thứ gì khác, đuốc cũng chỉ
còn lại một cây cuối cùng, trên người họ giờ nhẹ tênh, nhưng lòng lại hoang
mang, trĩu nặng.

hoatanhoano.wordpress.com

Hải ngọng sờ đạn trong bao, mới phát hiện chỉ còn bốn viên đạn ghém cỡ
tám của khẩu súng săn gấu Canada, tính cả hai viên đang nằm trong ổ, mới
có sáu viên, đạn sắp hết làm lòng can đảm của anh cũng giảm sút trông
thấy, thêm vào đó đường đi toàn hố vũng gập ghềnh, anh không thể kéo Nhị
Học Sinh di chuyển như lúc trước được nữa, mà đành phải cõng hắn lên
lưng. Tuy gã này gầy nhom chỉ toàn da bọc xương, nhưng anh còn phải
cõng cả đèn hỏa diệm nhiệt độ cao trên lưng, nên oằn người khó nhấc chân
nổi.

Chiếc đèn hỏa diệm nhiệt độ cao này tuy uy lực rất lớn nhưng lại đang bị
hỏng, chẳng hiểu chạm mạch ra sao mà sửa mãi vẫn lúc lành lúc què, có
điều cả hội không nỡ vứt thứ vũ khí hiện đại này đi, nên bàn đi tính lại, họ
đành để Cao Tư Dương cõng thay Hải ngọng.

Bốn người nhanh chóng chỉnh đốn xong xuôi, men theo xương sống hóa
thạch của sinh vật tiền sử bước thấp bước cao vất vả tiến về phía trước.
Huyệt động này giống như một đường nứt ngang trong vỏ sắt, trông cục bộ
thì có vẻ bằng phẳng, nhưng địa hình của tổng thể thì gập ghềnh khúc
khuỷu, chỗ hẹp nhất thậm chí có thể với tay tới vách động trên đỉnh đầu.
Mới đi được chưa tới chục bước, Tư Mã Khôi đột nhiên lấy tay ra hiệu cho
mọi người dừng lại, anh ngẩng đầu soi đèn quặng lên đỉnh động.

Cao Tư Dương thấy vậy liền hỏi: “Chuyện gì vậy?”

Thắng Hương Lân ra hiệu im lặng: “Hình như trong vỏ sắt có động tĩnh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.