MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 374

Bốn người thấy trước mắt không còn đường chạy thoát, liền giơ nến xương
cá soi tứ phía xung quanh, định tìm một vật nổi nào đó, cho dù chỉ là một
khúc cây khô cũng được. Họ phát hiện lòng núi gần đó đều bị nứt toác
thành những đường sâu, nên đành chui vào đó trốn tạm trong lúc cấp bách.
Chẳng ai kịp nghĩ ngợi gì, họ lũ lượt kéo nhau nhảy xuống.
Khe núi rất hẹp, hai vách dựng đứng, chỗ rộng nhất cũng chỉ đủ hai người
đi sát nhau, cả hội tiến sâu vào bên trong thì thấy có mấy hang động nữa nối
liền với nhau, mùi tanh hôi sộc thẳng vào mũi.

Hải ngọng bình thường mà nổi máu yêng hùng, thì không góc trời nào anh
không dám quậy, nhưng cũng có lúc gan anh chẳng bằng lá gan chuột nhắt,
giờ đây tay không tấc sắt, lại thấy bên trong tối thui, chẳng nhìn thấy cái gì
vào cái gì, tự nhiên đảm khí của anh biến đâu mất sạch, anh lo lắng quay
sang hỏi Tư Mã Khôi xem tiếp theo định làm gì?

Tư Mã Khôi nói: “Bây giờ thì đừng mong trốn thoát! Chúng ta đã lâm vào
đường cùng, đạn hết, lương thực cạn kiệt, rơi vào thủy thể 30° vĩ Bắc, bị
nhốt trong núi từ, kiểu gì cũng chết. Nhưng Entroypy vẫn đuổi theo đến
đây, chắc vì đội khảo cổ biết quá nhiều bí mật nên nếu nó không ăn thịt
được hết các thành viên, thì nó chắc chắn không chịu dừng lại. Bởi vậy,
chúng ta phải cố gắng kéo dài cuộc chạy trốn và sống sót càng lâu càng tốt,
để Entroypy phải quanh quẩn ở núi từ và dần dần bị núi từ xóa sạch mọi ý
thức mới được”.

Hải ngọng hiểu làm như vậy chẳng khác gì đôi bên cùng chết, đội khảo cổ
và Entroypy sẽ cùng bị núi từ xóa sạch trí nhớ, nhưng làm vậy còn tốt hơn
là chết một cách vô nghĩa, nên anh chẳng hề do dự lập tức đồng
ý.

hoatanhoano.wordpress.com

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.