MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 376

Cao Tư Dương phản bác: “Cô cũng chỉ đoán mò thôi! Làm sao biết chính
xác được?”

Tư Mã Khôi nghe Thắng Hương Lân nói mà lòng đột nhiên len lỏi một nỗi
sợ không tên: “Những lời Thắng Hương Lân vừa nói không giống đoán mò,
sao cô ấy biết rành mạch thế nhỉ? Chẳng lẽ…”

Tư Mã Khôi biết trong vỏ ốc hóa thạch trôi nổi trên dòng thủy thể 30° vĩ
Bắc nhất định có miếng thịt người chết, ai ăn miếng thịt ấy sẽ biến thành
người trực tiếp ăn thịt vị thần cổ và sẽ biến thành một phần của vị thần cổ.
Từ đó, thịt trên mình dẫu có bị cắt đi cũng sẽ phục hồi như cũ, người xung
quanh ăn thịt kẻ ấy sẽ biến thành “gian phòng” gián tiếp, thành con rối bị
khống chế, nhưng ngoại trừ kẻ trực tiếp ăn thịt dị thần ra, thì những “gian
phòng” khác không có khả năng tự phục hồi cơ thể, bởi vậy để phân biệt
xem ai đã bị ăn miếng thịt người chết, bốn thành viên của đội khảo cổ đều
tự rạch mu bàn tay của mình, sau khi xác nhận không ai xuất hiện hiện
tượng tự phục hồi vết thương, cả hội mới trút được hòn đá tảng trong lòng.
Sau đó, suốt mấy ngày ròng rã trên biển, sức sống vốn mong manh như sợi
chỉ mành của Thắng Hương Lân cũng dần dần phục hồi, khí sắc đã hồng
hào hơn trước, nhưng cả ngày cô chẳng hề mở miệng nói câu nào, không rõ
trong lòng đang trĩu nặng tâm sự gì.

Không phải Tư Mã Khôi không phát hiện thấy biểu hiện khác thường của
Thắng Hương Lân, chỉ là anh hoàn toàn không muốn tin cô đã biến thành
“gian phòng” ăn thịt người chét, nhất thời lòng anh rối rắm như trăm mối tơ
vò. Tư Mã Khôi đang định mở miệng hỏi cho ra nhẽ, thì đột nhiên từ sâu
trong huyệt động vọng lại những tiếng động quái lạ nghe sột soạt, anh liền
vội vàng chĩa nến xương cá về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.