MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 392

Cao Tư Dương đứng cạnh, thở dài: “Hai anh nghĩ đi đâu thế? Bây giờ chỉ
còn mấy ngọn nến xương cá, không nước, không lương thực, không súng
ống đạn dược, ngay các vật dụng như đồng hồ cũng bị núi từ hút mất rồi, bị
nhốt dưới lòng đất tối như hũ nút thế này làm sao mà thoát ra được?”

Tư Mã Khôi trấn tĩnh, anh ngẩng đầu nhìn ngó tứ phía xung quanh, rồi nói:
“Trước tiên phải kiểm tra xem chúng ta còn những vật dụng gì, sau đó sẽ
nghĩ cách tiếp!”

Ba người tự kiểm tra ba lô của mình một lượt, hầu như chằng còn thứ gì,
chỉ sót lại mặt nạ phòng độc hình mang cá do Liên Xô chế tạo, nửa hộp
diêm chống ẩm, hai túi muối, một chiếc la bàn không thể chỉ hướng nam,
ngoài thanh kiếm cổ thời Sở ra, thì chẳng còn vật gì đáng giá.

Cao Tư Dương vô cùng tuyệt vọng. Khi đội khảo cổ bước chân vào rừng
rậm dưới lòng đất đến biển Âm Dụ, tuy trang thiết bị không mấy hiện đại,
nhưng chí ít cũng khá đầy đủ, nào là đèn đuốc, đạn dược, lương thực, pin
đèn…, nhưng bây giờ đi ra chỉ có hai bàn tay trắng, lại chẳng thể phân biệt
nổi phương hướng, thì làm gi còn hi vọng sống sót thoát khỏi đây?

Tư Mã Khôi từng trải qua bao hành trình gian nan, nguy hiểm, trước đây
anh cùng từng vượt cực vực sâu thăm thẳm trở về mặt đất, bởi vậy anh
chẳng hề lo lắng trước những khó khăn mà Cao Tư Dương vừa nói. Lòng
đất là nơi vào thì khó nhưng ra thì khá dễ dàng, độ dày của lớp vỏ Trái đất
áng chừng tám ngàn đến mười ngàn mét, cứ cho nhiều nhất mười kilomet là
cùng. Nếu từ mặt đất chui xuống mà không có bản đồ, thì chỉ có cách lần
theo các huyệt động bị mạch nước ngầm ăn mòn để đi xuống tầng vỏ,
nhưng hệ thống sông ngòi dưới lòng đất phân bố chằng chịt chẳng khác nào
mạng nhện, trong quá trình mạch nước ngầm chảy xuống dưới, nó liên tục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.