MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 391

không ngừng hiện lên trong trí não anh, trái tim anh như bị ai bóp nghẹt,
đớn đau và thổn thức.

Hồi 2 – Lạc đường

Ba người mê man hồi lâu dưới lòng đất, mãi lâu sau họ mới tỉnh dậy bởi
cơn đói cồn cào, dẫu sao cũng đã giữ được cái mạng trở về, giờ đây đi bước
nào tính tiếp bước ấy vậy.

Hải ngọng nói với Tư Mã Khôi: “Chúng ta đã sống được đến ngày hôm nay
thì xem ra trời cao cũng có đức hiếu sinh, ông trời chẳng nỡ để con sẻ mù
phải đói khát, bởi vậy bây giờ dẫu gặp khó khăn hơn nữa, thì cũng phải tìm
cơ hội trốn thoát, rồi báo cáo hết mọi chuyện với cấp trên, may ra lại được
mấy suất liệt sĩ cho những anh em trong đội khảo cổ bị gặp nạn, người xưa
có câu ‘vì dân quên mình, tổ quốc ghi công’, chỉ lấy mỗi cái danh hiệu chắc
không có gì quá đáng đâu nhỉ?”
Tư Mã Khôi gạt ngay: “Cậu mau đào thải ngay mấy tư tưởng đó đi, tiết lộ
chuyện này ra ngoài chỉ tổ rước vạ vào thân, nhớ rằng sau này chỉ trời biết,
đất biết và ba chúng ta biết mà thôi, không được hé môi với bất kỳ ai, nghe
chưa?”

hoatanhoano.wordpress.com

Hải ngọng rầu rĩ: “Không nói thì thôi, nhưng chí ít cũng phải thắp nén
nhang, đốt chút tiền giấy cho họ vào tiết Thanh minh chứ, nếu không, còn ai
nhớ đến họ nữa?”

Tư Mã Khôi nghe mà lòng không khỏi ngậm ngùi, anh thấy Hải ngọng nói
rất đúng, phải có người nhớ đến đội khảo cổ từng thâm nhập thế giới ngầm
dưới lòng đất này chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.