MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 389

tiếng, dây dù đã bị kéo thẳng đứng, đưa ba người lắc la lắc lư nâng dần lên
cao. Họ cuống quýt bám chặt dây dù, mỗi người tự lấy khán tay che mũi,
chỉ nghe dòng khí kêu ù ù bên tai. Dù cứu sinh treo lơ lửng giữa tầng
không, xuyên qua hố xoáy khổng lồ, xoay tròn trong màn sương mù dày
đặc và bay bồng bềnh lên cao.

Trong hố xoáy khổng lồ dưới lòng đất, chiếc dù chẳng khác nào phiến lá
nhỏ bé và mong manh chao đảo giữa cơn lốc điên cuồng, tứ phía là sóng
nước mênh mông và màn sương quánh đặc như vĩnh viễn chẳng thể xua
tan.

Tư Mã Khôi thấy dù thoát hiểm đã bay lên cao, anh cúi đầu nhìn xuống và
thấy vô số con mắt tuyệt vọng, vô hồn dưới vực sâu đang trừng mắt dõi
theo đội khảo cổ. Nhưng chẳng bao lâu sau, màn sương mù dày đặc đã che
khuất tầm nhìn của anh, tất cả đều bị bóng tối hư vô nuốt chửng, vạn vật lại
trở về với hỗn độn, mọi chuyện từng trải qua trước đây chỉ giống như một
cơn ác mộng kinh hoàng kéo dài đằng đẵng.

Lúc dù thoát hiểm tiếp cận phần đáy lóp vỏ Trải đất, thì dòng khí nhiễu
động trong núi Âm Sơn bắt đầu suy giảm đột ngột, dù cứu sinh không thể
nâng đỡ được trọng lượng ba người, nó nghiêng sang một bên, rồi mắc vào
các nhũ đá lởm chởm, phía dưới chỗ dù mắc lại là sương mù mênh mang,
chỉ cần hội Tư Mã Khôi hơi mạnh tay mạnh chân một chút là dây dù sẽ đứt
và rơi xuống. Thân mình cả ba người treo lủng lẳng giữa không trung,
chẳng ai dám thở mạnh.

Tư Mã Khôi biết giờ không phải lúc được phép chậm trễ, anh hít sâu một
hơi, thò tay rút thanh kiếm cổ gài sau lưng Hải ngọng, tự cắt dây dù trên
người mình, rồi thi triển tuyệt kỹ Bọ cạp đảo đầu leo tường, bò ngược theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.