MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 4: CỬU TUYỀN U MINH - Trang 97

Tư Mã Khôi thấy cuốn nhật ký mà Thắng Hương Lân cầm trên tay có hình
tô tem Vũ Xà ở lưng chừng lòng núi, bên trên khảm một vòng tròn biểu thị
luân hồi sinh tử, anh phán đoán có lẽ tòa Tử thành lún vào lòng núi này
cũng hình tròn, đứng ở ngoài cửa động nhìn vào thì không thấy xác chết
nào, còn tình hình bên trong ra sao anh lại hoàn toàn không rõ.

Nhị Học Sinh thì thầm: “Lẽ ra xác chết trong này phải chất cao như núi mới
phải, sao đến nửa cỗ di hài cũng chẳng trông thấy thế nhỉ?”

Cao Tư Dương nói: “Không chừng người chết đều ở sâu trong thành cổ…”,
cô chưa nói hết câu thì bỗng một bầy chuột nhung nhúc kéo đến, con nào
con nấy to kềnh càng như mèo rừng, số lượng không dưới ngàn con, chúng
giương cặp mắt đỏ lòm như máu chui qua chui lại quanh chân mọi người.
Cao Tư Dương là chúa sợ chuột, cô vội vàng vung đuốc xua đuổi.

Hải ngọng nói: “Chuột ở đây to thật, người chết trong thành cổ chắc chắn
đã bị lũ này gặm hết rồi, các cậu có nghe lời đồn, con chuột sau khi ăn con
ngươi của người chết sẽ trở thành chuột chúa, nó chính là ‘Nhất lộ tiên gia’
đấy!”

Cao Tư Dương mặt biến sắc: “Hải ngọng, sao lúc nào anh cũng thích nói
quá lên vậy? Làm gì có chuyện đó!”

Tư Mã Khôi nói: “Trong dân gian, người ta gọi chuột là Khôi bát gia, tương
truyên con vật này rất giỏi dự đoán điềm cát hung, nếu cô sống trong ngôi
nhà có chuột, ban đêm yên tĩnh, dỏng tai lên có thể nghe thấy tiếng chuột
rời tổ đi tìm thức ăn. Trước đó chúng thường thì thầm kêu chít chít trong
hang, đó là lúc chúng nhẩm tính xem sau khi ra khỏi hang có gặp phải mèo
hay không, bởi vậy dân gian mới có cách nói “chuột gieo quẻ”, nếu bị chuột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.