MẸ TRONG TÂM TRÍ CON - Trang 155

chỉ nở đúng vào một thời điểm thì tình mẹ sẽ nở hoài theo tháng năm. Mẹ
dường như đã hi sinh tuổi xuân, đã bỏ qua những ngày tháng tươi vui của
cuộc sống để tận tụy vào công việc, với chồng con.

Nhưng mẹ ơi chẳng phải ai cũng nhìn ra được những nỗi vất vả ấy,

những khổ đau mà mẹ đã phải chịu đựng, mọi người chỉ thấy được nụ cười
gượng gạo của mẹ mà lại không thể thấy được đôi bàn chân đã rỉ máu từng
ngày vì cõng những khó khăn, trách nhiệm bao năm qua. Con đây cũng vậy
cũng không hiểu được điều ấy, con đã từng cho rằng đó là nhiệm vụ của mẹ
nên đã vô tâm hờ hững lờ đi qua những nỗi vất vả ấy. Mẹ bận việc, có khi
làm đến tận khuya - có bữa phải bỏ ăn để làm việc nên mẹ cũng dành ít thời
gian cho con, con lấy đó làm cớ để trách mẹ, trách mẹ không thương mình
từ đó đâm ra con ghét mẹ. Con dần sinh hư và cãi mẹ nhiều hơn nhưng mẹ
không đánh mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo.

Mẹ ơi, mẹ còn nhớ không cái hôm con bộc bạch tâm trạng của mình,

mẹ đã im lặng một hồi lâu và con đã thấy sống mũi mẹ bắt đầu đỏ, hai mắt
đã ngấn nước nhưng vẫn nụ cười gượng gạo, vẫn đôi mắt dịu hiền ấy mẹ
nhìn con rồi bảo: “Con yêu, mẹ không bao giờ ghét con, không bao giờ bỏ
rơi con, mẹ xin lỗi vì đã mải mê trong công việc mà ít quan tâm tới con
nhưng không phải vì thế mà mẹ hết thương con”.

Nghe xong những lời nói ấy con cảm thấy mình thật nhỏ nhen, ích kỉ

chắc hẳn con vô tâm lắm đúng không? Rồi đôi bàn tay của mẹ không còn
được mềm mịn như trước nữa mà nó đã trở nên nứt nẻ và chai sần. Tối hôm
đó mẹ và con lại nằm ngủ cùng nhau và ôm lại những kỉ niệm. Trong cái
tiết trời mùa đông giá lạnh nhưng con thấy ấm áp lạ thường. Phải chăng
tình yêu thương của mẹ đã cho con cảm giác ấy, khiến cho con say giấc ngủ
và mơ những giấc mơ thật đẹp!

Con thương mẹ nhiều!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.