MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 150

ra không có bất kỳ quan hệ gì với hắn, nhưng ngực của hắn vẫn đau giống
như xé rách, mỗi một tấc mỗi một phần đều giống như bị đặt trên thớt, băm
nát bấy.

Hắc Tháp không biết, ngay một khắc trước khi giọng nói vui vẻ ngọt

ngào của Tô Hồng Tụ truyền ra từ phòng bếp, Sở Dật Đình dùng ánh mắt
đè nén khổ sở nhìn hắn, Sở Dật Đình gần như không kiềm chế được bản
thân, rút kiếm vọt vào phòng bếp chỗ Tô Hồng Tụ đứng.

May mà không lâu lắm, Tô Hồng Tụ và tiểu nhị một trước một sau ra

khỏi phòng bếp.

Tô Hồng Tụ mặt mày hớn hở, hai má đỏ bừng, tay nhỏ bé phấn trắng

xách theo một sọt lớn trái vải thật to, vừa nhìn đã biết, nàng đi theo tiểu nhị
vào phòng bếp, hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của Sở Dật
Đình lúc trước.

“Cám ơn ngươi! Ngươi là một người tốt!”

Mặt Tô Hồng Tụ đỏ bừng nói tiếng cám ơn với tiểu nhị, mới vừa rồi

nàng đưa thỏi bạc cho tiểu nhị, nhưng như thế nào tiểu nhị cũng không chịu
thu bạc của nàng, còn đưa tất cả trái vải trong phòng bếp cho nàng.

Thật tốt, xem ra không phải toàn bộ người đều giống như Vệ Thập Nhị,

Lâm Hạo Hiên, vẫn là Hồ Cửu ca nói đúng, thế gian cũng có người tốt.

“Không khách khí, không biết tên họ cô nương là gì? Nhà ở phương

nào? Hiện giờ sắc trời đã tối, nếu cô nương không ngại, có thể ở tại nhà kẻ
hèn này trú tạm một đêm.”

Tiểu nhị nói vô cùng dịu dàng, thực khách xung quanh nghe tiểu nhị

nói, rối rít nghiêng đầu đi, mặt lộ vẻ kinh ngạc nhìn về hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.