MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 199

Đúng vậy, nữ tử này xinh đẹp như vậy, kiều mỵ như thế, ngay cả nữ tử

là nàng, nhìn cũng không kiềm chế dfienddn lieqiudoon

được muốn động lòng, coi như lòng Vệ Thập Nhị cứng rắn, nhưng hắn

vẫn là một nam nhân.

Từ xưa đến nay anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Vệ Thập Nhị trải qua

mấy trăm trận chiến, bại trận cực ít, đã sớm là anh hùng danh xứng với
thực, đáng tiếc Thanh Ngọc và Tô Hồng Mai không được coi là mỹ nữ,
nhịn đến đố kỵ đi, hai nàng vốn không được coi là mỹ nhân của Vệ Thập
Nhị.

Thanh Ngọc cuối cùng lui ra, chỉ có điều khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì

ghen ghét mà trở nên trắng bệch, đôi tay cũng nắm chặt thành quyền trong
tay áo.

Tô Hồng Tụ chẳng thèm liếc qua Thanh Ngọc. Thế gian từ xưa có tình

ngu si, thích một người quá mức cho tới bây giờ cũng không tính là sai, chỉ
có điều như Thanh Ngọc vậy, yêu một người yêu đến ngay cả tự ái của bản
thân cũng buông tha, Tô Hồng Tụ thật sự không có cách nào tán thành, mỗi
lần nàng liếc nhìn Thanh Ngọc, mỗi lần nghe một ý nghĩ trong lòng Thanh
Ngọc, nội tâm không thể kiềm chế dâng lên đầy chán ghét và khinh bỉ.

Nữ nhân này, thật sự đáng bị coi thường, biết rõ trong lòng Vệ Thập Nhị

không có mình, vẫn bám lấy không buông mà dính lên, thậm chí cũng
không tiếc làm nô tỳ cho Vệ Thập Nhị, chỉ vì một ngày kia có thể bò lên
giường Vệ Thập Nhị, có thể gả cho Vệ Thập Nhị làm thiếp.

Con người trước phải tự nhục, sau đó mới có thể chịu nhục, giống như

Thanh Ngọc cam chịu thấp hèn, không hề có tôn nghiêm, cũng khó trách
Vệ Thập Nhị chẳng thèm ngó tới, từ đầu tới đuôi chỉ coi nàng ta như một
con chó mình nuôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.