MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 249

Một mũi tên trúng hai con nhạn, huyết chút trên người nàng không cần

hai lần công phu, chỉ cần một lần có thể giải quyết.

Tô Hồng Tụ cực kỳ vui thích, càng cảm thấy Sở Dật Đình nhất định là

của báu.

Không được, bảo bối như vậy, ta nhất định không thể để cho hắn trở về

Đại Lương như thế, để cho hắn chạy, sao giải được huyết chú trên người ta?

Nghĩ như vậy, Tô Hồng Tụ lập tức thò tay nhỏ bé, nắm thật chặt vạt áo

của Sở Dật Đình.

Khi ngẩng đầu nhìn Sở Dật Đình thì Tô Hồng Tụ hơi ngạc nhiên, sắc

mặt của hắn thật tệ, tròng mắt đen lạnh thấu xương bắn ra sát khí lạnh như
băng, toàn thân căng cứng, đốt ngón tay đều hơi trắng bệch.

Không cần phải nghe lén tiếng lòng hắn, Tô Hồng Tụ cũng biết, hắn cực

kỳ chán ghét hành động việc làm nhỏ mọn của nghĩa muội hắn.

Lương Hồng Xu đang ở phía dưới, nàng ta chỉ cần ngẩng đầu lên, thì có

thể phát hiện Tô Hồng Tụ và Sở Dật Đình ở trên cây.

Tô Hồng Tụ lặng lẽ niệm chú ẩn thân, che giấu mình và Sở Dật Đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.