MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 272

Trên đời này một kiểu nam nhân, trời sinh đã có lực hấp dẫn trí mạng

với nữ nhân, Sở Dật Đình là như thế, Phong Lăng Thiên cũng như thế.

Chỉ có điều, Sở Dật Đình hấp dẫn nữ nhân bởi vì dung mạo tuyệt thế vô

song của hắn, mà Phong Lăng Thiên khiến nữ nhân động lòng, bởi vì hắn
hồn nhiên thiên thành *, cao cao tại thượng, khí chất vô cùng dồn nén và
quyết đoán.

(*) hồn nhiên thiên thành: bẩm sinh, trời sinh, tự nhiên, hoàn hảo, không

có tỳ vết gì, giống như được thiên nhiên tạo ra.

Uyển Nương vốn không nhìn thấy mặt Phong Lăng Thiên, chỉ thấy một

bóng dáng đẹp mắt nho nhã đứng gần cửa sổ, bóng lưng cao lớn phong độ
kiên nghị, trên dưới toàn thân là khí thế bá vương lạnh thấu xương.

Liếc nhìn như vậy, Uyển Nương đã đỏ bừng cả mặt, tim đập như sấm

đánh.

Nàng vốn tự phụ dung mạo xinh đẹp, nếu không phải thân chốn thanh

lâu, nàng nhất định có thể gả được cho nam tử tốt nhất thế gian.

Nhưng lần đầu gặp Phong Lăng Thiên, đột nhiên từ sâu trong nội tâm

nàng lại sinh ra tự ti.

Nam tử trời sinh cao cao tại thượng, hoa mỹ cao quý như vậy, nữ tử

xuất thân không sạch sẽ như nàng, cho dù dáng dấp đẹp bao nhiêu, sợ rằng
cũng sẽ không được hắn nhìn trúng, ngay cả xách giày thay hắn cũng
không xứng.

Quả nhiên, ngay cả nhìn Phong Lăng Thiên cũng chưa từng nhìn Uyển

Nương một lần, lập tức dặn dò tú bà: “Ta bao nữ nhân này, quy củ cũ, qua
vài ngày ta phái người tới đón nàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.