MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 276

Liên tiếp ở nhà mới trong hai ba ngày, trong hai ba ngày này, Tô Hồng

Tụ có cảm giác là lạ, mỗi lần nàng ra khỏi cửa, cảm giác có rất nhiều ánh
mắt canh chừng nàng.

Nàng có thử sử dụng thuật đọc tâm, nhưng mà, cảm giác này giống như

khi nàng sử dụng thuật đọc tâm trên những tử sĩ mà Vệ Thập Nhị phái tới
bảo vệ nàng, hoàn toàn trống rỗng, đều không đọc ra cái gì.

Giống như có người nào đó đang len lén đi theo nàng, những những

người này giấu tâm sự thật sâu, để cho nàng hoàn toàn không đọc được ra.
Hơn nữa, cảm giác này, không giống người Sở Dật Đình phái tới bảo vệ
nàng.

Những thủ hạ Phong Lăng Thiên phái tới đều có khinh công tuyệt đỉnh,

võ nghệ cao cường, đương nhiên sẽ không bị người phát hiện, nhưng mà,
bọn họ không biết, người bọn họ theo vốn không phải người.

Sáng ngày thứ ba, cuối cùng Tô Hồng Tụ cũng không chịu đựng được

cảm giác mình bị người rình trộm khắp nơi, bị người nhìn chằm chằm, nên
nhốt mình trong phòng ngủ, sử dụng thuật biến thân, một cái biến mình
không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Nhắc tới cũng kỳ lạ, ban đầu, nếu một mình Tô Hồng Tụ đi ra bên

ngoài, nhất định tò mò không chịu được, thấy cái gì
di@en*dyan(lee^qu.donnn) cũng hứng thú, thấy cái gì cũng chơi hay,
không đi dạo đến trời tối tuyệt đối không bỏ qua.

Nhưng lần này, một mình nàng trên đường, rõ ràng tẻ nhạt vô vị. Nhìn

cái gì cũng không có hứng thú, chơi không hết sức.

Nếu Sở Dật Đình cũng ở đây thì tốt.Tuy nói người này rầu rĩ, không

thích nói chuyện, lại thích tỏ vẻ ngầu, từ sáng đến tối đều nghiêm mặt,
nhưng mà, nếu như hắn ở đây, có thể có người cầm đồ giúp nàng. Hơn nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.