MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 277

nếu Sở Dật Đình ở đây, nàng không cần lo lắng tới không cẩn thận xài hết
tiền trên người, hắn còn sẽ trả tiền giúp nàng.

Lúc này, Tô Hồng Tụ hoàn toàn đã quên, Sở Dật Đình ném đồ của nàng

xuống đất hai lần.

Nghĩ như vậy, Tô Hồng Tụ lập tức nhắm mắt lại, đọc một khẩu quyết,

làm thuật truy tung.

Trên người Sở Dật Đình có mùi của nàng, Tô Hồng Tụ nhanh chóng tìm

được chỗ của hắn, vì vậy đọc một khẩu quyết, biến hóa khôn lường mà đi.

Khi Tô Hồng Tụ tìm được Sở Dật Đình, Sở Dật Đình đang dùng bữa

trong phòng một tửu lâu. Trong phòng cũng không có ai khác, vì vậy Sở
Dật Đình cũng không mang nón che mặt màu thâm đen kia.

Vừa nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ vô song của Sở Dật Đình, mỗi một

đường cong giống như rìu đục đao khắc, hoàn mỹ kiên nghị không tìm ra
được một khuyết điểm, cho dù thân Tô Hồng Tụ làm hồ ly, từ nhỏ đến lớn
đã thường thấy mỹ nhân, cũng không nhịn được giật mình trong lòng.

Kỳ quái, Tô Hồng Tụ sờ ngực, lòng tràn đầy ý nghĩ nghi ngờ.

Nàng cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy Sở Dật Đình, rõ ràng đã

sớm thường thấy khuôn mặt này của hắn, lúc trước không hề có cảm giác
như vậy nha?

Trừ nhịp tim, Tô Hồng Tụ nhiều vui vẻ hơn, hình như chính là từ khi bắt

đầu qua đêm nơi hoang dã cùng Sở Dật Đình dieenndkdan/leeequhydonnn
lần trước, nàng chỉ vừa thấy được Sở Dật Đình, vừa ngửi thấy mùi đàn
hương mê người nồng nặc trên người hắn, phiền não gì đó đều biến mất,
vui mừng từ trong đáy lòng.

“Dật Đình ca ca.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.