MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 318

“Chi.”

“Hu grào ngao -”

Lúc này đổi thành gấu gầm lên.

“Chi -!”

“Phiền chết! Còn để cho người ta ngủ không! Kêu nữa ta sẽ ném ngươi

ra ngoài!”

“Chi.”

Có câu nói bệnh tới như núi sập, bệnh đi như kéo tơ, lúc nửa đêm, Sở

Dật Đình phát sốt lên, toàn thân hắn lạnh lẽo, nhưng trên trán lại nóng như
lửa, trên người đổ mồ hôi đầm đìa, tất cả quần áo đều ướt đẫm.

Tô Hồng Tụ suy nghĩ, tiếp tục như vậy không phải cách, lúc lạnh lúc

nóng, hắn nhất định sẽ bệnh nặng thêm.

Nên cởi toàn bộ quần áo giúp hắn, vẫn không ngừng nấu nước nóng,

dùng khăn nóng lau mồ hôi giúp hắn.

Khó khăn lắm, trời đã tờ mờ sáng rồi, nhiệt độ trên người Sở Dật Đình

cuối cùng hạ xuống.

Tâm tình Tô Hồng Tụ thật tốt, không để ý đi đứng không tiện, buổi sáng

lại vào trong rừng bắt một con gà rừng, nướng thịt gà cháy nát, miệng đối
miệng, mớm từng mớm đút cho Sở Dật Đình.

“Ngươi nhanh tỉnh lại đi, ngươi còn trẻ như vậy, dáng dấp lại đẹp mắt

như thế, su này có thể có rất nhiều ngày tốt lành, chết ở chỗ này, chẳng lẽ
ngươi thật sự tuyệt đối không cảm thấy nuối tiếc?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.