MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 357

Hồng Tụ châm chọc và chế nhạo hắn, mặt không khỏi lạnh lẽo, vẻ hung ác
nham hiểm lại ác độc hiện lên trên mặt.

Thấy Tôn Kha không đáp, Tô Hồng Tụ giả bộ thất vọng thở dài một

hơi: “Haizzz, xem ra Tôn thiếu gia không chịu nể mặt mũi này của thiếp
thân rồi, cũng được, hôm nay thiếp thân liều mình cùng quân tử, hết ly rượu
này cùng Tôn thiếu gia.”

Mới vừa nâng ly rượu lên khóe miệng, đã bị Sở Dật Đình vỗ mạnh một

cái rớt trên đất.

Chỉ nghe “Xoảng” một tiếng, ly rượu đổ vỡ tan, trên mặt đất bốc lên

luồng khói trắng.

Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Tô Hồng Tụ nhìn rượu độc đã tạo thành một lỗ thủng to trên sàn nhà,

mặt không đổi sắc, cười nhạt: “Tôn thiếu gia cần gì chứ? Ngươi muốn hận,
phải hận Oanh Oanh, hận đương kim Thánh thượng, bọn họ một vứt bỏ
ngươi, một đoạt vị hôn thê của ngươi. Có liên quan gì đến tiểu nữ? Vẫn là
Tôn thiếu gia thật sự hèn nhát, không hạ tay được với Oanh Oanh cô
nương, lại bị Hoàng uy trấn nhiếp, chỉ có thể trút cơn giận lên một nữ tử
yếu đuối?”

Khi Tô Hồng Tụ nói lời này, mắt không thèm nhìn Tôn Kha, trong

giọng nói tràn đầy khinh thường và khinh bỉ.

Tôn Kha giận tím mặt, vỗ bàn đứng lên: “Câm miệng!”

Tôn Kha đứng dậy, chỉ thoáng chốc quanh thân phát ra sát khí sắc bén

lạnh lẽo, đôi mắt ửng đỏ, đưa tay muốn chộp lấy cổ Tô Hồng Tụ.

Lại bị Sở Dật Đình thò đũa ra, nhẹ nhàng bình thản chặn một kích trí

mạng của hắn: “Tôn Kha, trong lòng ngươi có hận, có thể nhằm vào ta,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.