MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 393

Thiếu nữ đi trước mặt trái xoan, da trắng như tuyết, lúc đi lại giống như

liễu yếu đu đưa theo gió, vòng eo nhỏ xíu yếu ớt đong đưa đầy cám dỗ theo
mỗi một một lần bước lên phía trước, chính là Oanh Oanh – muội muội của
Dong Dong.

Thiếu nữ khác mặc bộ áo trắng, trên mặt che phủ lớp sa mỏng màu

trắng, chỉ lộ ra hai mắt tròn xoe ngập nước, sương mù mông lung, trên dưới
toàn thân giống như bị mây mủ che phủ, quả thật như thần tiên mới vừa
bước ra từ trong bức tranh.

Đây chính là Lý cô nương vừa mới tới Vương phủ mấy ngày trước rồi.

Tô Hồng Tụ mở to hai mắt, cảm thấy mê hoặc khó hiểu nhìn hai thiếu

nữ, nhiều ngày như vậy rồi, cho tới giờ các nàng gặp nàng đều coi như
không thấy, chưa bao giờ bắt chuyện với nàng, bây giờ như vậy là sao? Mặt
trời mọc đằng tây rồi hả? Hai người kia lại có thể chủ động bắt đầu chào
hỏi nàng.

Đang không chớp mắt nhìn chằm chằm vào hai thiếu nữ, đã thấy Oanh

Oanh chỉ về phía nàng, tràn ngập khinh thường mà nói với Lý cô nương
bên cạnh: “Người kia chính là tiểu thiếp của Vương gia, dường như gọi là
Tô Hồng Tụ gì đó.”

Tô Hồng Tụ nghe Oanh Oanh nói như vậy, hơi nhíu mày xuống, nàng

đã thanh minh lần nữa, nàng không phải là thiếp của Sở Dật Đình ròi, sao
những người này cứ tự cho là đúng, nhất định phải chỉ hươu gọi ngựa?

Lý cô nương quét qua Tô Hồng Tụ mấy lần, hình như cực kỳ khinh

thường nàng, thản nhiên nói: “Dáng dấp không ra sao, có lẽ Vương gia
thích đồ mới lạ.”

Oanh Oanh cũng quét qua Tô Hồng Tụ một cái, cười khúc khích nói

theo Lý cô nương: “Nói cũng phải, dáng dấp Lý tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, đẹp
hơn sửu * nữ này gấp trăm gấp nghìn lần. Vương gia nhất định sẽ cưới Lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.