MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 416

thăm.”

Thị vệ nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ vô song của Sở Dật Đình,

trước mặt chỉ cảm thấy trước mắt rạng rỡ, trong đầu hơi choáng váng:
“Được, được, tiểu nhân lập tức đi vào thông báo.”

“Sao những người này giống như không biết ngươi? Ngươi cũng đừng

gạt ta, không cho ngươi ném một mình ta lại nơi kỳ kỳ quái quái xa lạ!” Tô
Hồng Tụ nghi ngờ nói.

Sở Dật Đình liếc nhìn Tô Hồng Tụ, cũng không trả lời.

Giờ phút này, bởi vì lo lắng và bất an, trên người Tô Hồng Tụ thêm vào

khí chất điềm đạm đáng yêu, nhưng điềm đạm đáng yêu của nàng, kẹp giữa
vẻ thoát tục biến ảo khôn lường của không cốc u lan *.

(*) Không cốc u lan (Bông hoa lan tuyệt đẹp trong sơn cốc): vẻ ngoài

hiếm thấy, thường dùng để ví von nhân phẩm cao nhã.

Hoàn toàn khác với lúc trước hoặc là lạnh nhạt, hoặc xinh đẹp quyến rũ,

khiến cho Sở Dật Đình nếu không nhìn kỹ thì nhìn đến ngây người. Nhưng
mà, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại. Trên mặt tỏ vẻ giống như hận không thể
đánh mình một cái bạt tai thật mạnh để nhắc nhở.

Chỉ chốc lát sau, một người trung niên béo ục ịch đi từ trong cổng ra.

Người này mặt tròn, dáng người mập mạp, trên dưới toàn thân giống

như bong bóng phồng lên.

Bởi vì thịt béo trên mặt quá nhiều, ánh mắt của hắn bị đẩy đến nhíu lại,

nhìn có vẻ cực kỳ giống Phật Di lặc trong miếu cung phụng.

Đúng là Trương Trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.