MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 419

trước, Tô Hồng Tụ nhìn xem, đếm ra được trong viện này có vài chục viện
nhỏ.

(*) điêu lan ngọc thế: miêu tả một kiến trúc công trình giàu sang tráng

lệ.

Quản gia vừa dẫn đường vừa nói: “Tiểu thư đi phía này, tiểu thư, không

biết đã có ai nói với tiểu thư, dáng dấp của ngài thật giống mẫu phi của Lục
Vương gia, vừa rồi ở ngoài cửa tiểu nhân vừa nhìn, cũng hoảng hồn giật
mình, còn tưởng rằng Thục phi đã trở lại.”

Hắn vừa nói xong, lập tức cảm thấy lời này không phải người có thân

phận như mình có thể nói, lại lập tức thỉnh tội: “Tiểu nhân lắm miệng, xin
tiểu thư tha thứ.”

Tô Hồng Tụ thầm nghĩ nàng đương nhiên sớm biết rồi, khi nàng mới

quen Sở Dật Đình, suy nghĩ nhiều nhất trong lòng Sở Dật Đình chính là
mẫu phi kia.

Nhưng mà, nói đi nó lại, nàng và người đó thật sự có dáng dấp giống

nhau như vậy sao? Không phải chỉ có mắt thôi sao? Tại sao một Lý Băng,
một Trương Trấn, khi nhìn thấy nàng đều ngộ nhận thành Thục phi?

Tô Hồng Tụ hết nhìn đông lại nhìn tây, thuận miệng đáp lại quản gia

một câu: “Không đâu, sao ta có thể trách ngươi?”

Quản gia đáp lại một tiếng, tuy hắn dẫn Tô Hồng Tụ đi về phía trước,

nhưng suốt dọc đường không ngừng quay lại vụng trộm nhìn nàng, thái độ
cũng hết sức kỳ quái, vừa giống như vui mừng, vừa giống như hơi bi
thương.

Nhớ năm đó, vẻ đẹp của Thục phi cũng nghiêng nước nghiêng thành,

điên đảo chúng sinh, quản gia là tiểu thái giám bên cạnh Trương Trấn, theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.