MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 422

giỡn phụ tử bọn hắn sao?

Có thể nhìn khuôn mặt Tô Hồng Tụ ngây thơ trong sáng, xinh đẹp động

lòng người, hắn lại cảm giác mình không có căn cứ hoài nghi nàng, hơn
nữa hết sức ti tiện. Hoặc cho rằng bọn họ thật sự nhận nhầm người? Coi
như là yêu, giữa năm mươi năm xuất hiện hai con hồ yêu, cũng không kỳ
quái sao?

Trong lúc này chua ngọt đau xót cùng nhau xông lên đầu, Sở Dật Đình

chỉ cảm thấy đau đớn như dời sông lấp bể d1end4nl3q21yd0n trong lòng
khiến cho hắn gần như không cách nào thừa nhận, những năm gần đây, hắn
thấy bao nhiêu người? Khuyên bảo bản thân bao nhiêu lần? Nhưng vì sao
lần này cũng vậy cứ gặp Tô Hồng Tụ, vẫn tránh không được để bản thân
chìm đắm vào?

Tô Hồng Tụ cả đêm không ngủ, cứ lật qua lật lại trên giường, ở đáy

lòng nàng cứ có một cảm giác lạ lùng, kỳ lạ, giống như kể từ đó giữa nàng
và Sở Dật Đình có thêm một tầng ngăn cách, rốt cuộc không còn như trước
kia vậy.

Nhưng nàng lại rất không cam lòng, dựa vào cái gì, đơn giản chỉ vì đôi

mắt, tất cả mọi người coi nàng như Thục phi? Rõ ràng nàng không phải.

Lúc rời giường, trong lòng nàng vốn rất tức giận, quyết định một ngày

này đều không để ý đến Sở Dật Đình, nhưng lại sợ hắn thật sự ngay cả một
câu chào hỏi cũng không có đã rời đi một mình.

Do dự hồi lâu, Tô Hồng Tụ vẫn thân bất do kỷ đi về phía viện Sở Dật

Đình ở.

Đi đến hoa viên trước viện kia, không biết tại sao, nàng lại không có

dũng khí bước thêm một bước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.