MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 440

Có lẽ theo người khác, hắn và Tô Hồng Tụ thân mật khăng khít, đến nỗi

tuy hai mà là một, nhưng mà chỉ có chính hắn mới biết, Tô Hồng Tụ là hồ
ly không phải người, nàng làm rất nhiều việc, nói rất nhiều lời đều không
phải như trong suy nghĩ của người ta.

Cũng giống như bây giờ nàng níu tay hắn, cũng chỉ muốn thể hiện thân

mật với hắn, vốn không phải như người khác nghĩ, nàng có ý nghĩ kín đáo
với hắn.

Những yêu tinh này, rất có thể vốn chỉ chọc ghẹo hắn, chọc ghẹo cha

con hắn, thậm chí chọc ghẹo mọi người làm vui!

Khi Sở Dật Đình lý trí phân tích điều này thì sâu trong nội tâm hắn lại

thoáng sinh ra lửa giận vô cùng với Tô Hồng Tụ, thậm chí còn có ý hận!

Sở Dật Đình vung tay một cái, rút cánh tay bị Tô Hồng Tụ ôm thật chặt

ra, quay đầu lạnh lùng nhìn nàng một cái: “Đừng làm rộn.” Dứt lời lập tức
xoay người bước đi.

Tô Hồng Tụ tức giận mà nhìn theo phương hướng hắn biến mất, cái gì

chứ, rõ ràng vừa rồi hắn còn đỏ mặt, hắn nhìn có vẻ rõ ràng thích nàng
quấn quýt lấy hắn, giả bộ lạnh lùng gì chứ!

Không khỏi hung hăng dậm chân, vừa định chạy đi, nhưng xa xa lại

nhìn thấy Trương Trấn mang theo mấy nam nhân trung niên chừng bốn
mươi năm mươi tuổi đi về phía nàng.

“Chờ một chút, Tô cô nương. Cô nương đừng đi vội, có thể bớt chút

thời gian tâm sự cũng những lão già như chúng ta hay không?”

Trương Trấn cười híp mắt nói với Tô Hồng Tụ, lão cười rộ lên thật sự

có dáng vẻ cực kỳ giống Phật Di Lặc, chỉ có điều lão có thêm vẻ âm hiểm
so với Phật Di Lặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.