MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 451

mèo nhỏ kiêu ngạo ngẩng cao đầu lên hừ một tiếng tránh xa.

Nàng không biết dáng vẻ tùy hứng bướng bỉnh, đùa giỡn tính tình nhỏ

này, nhìn trong mắt Tôn Kha, ngây thơ đáng yêu khó diễn tả bằng lời.

Mỗi lần Tôn Kha đều phải lao hết toàn lực, mới có thể khống chế bản

thân, không giống như mê muội đi đến bên cạnh Tô Hồng Tụ, đưa tay vuốt
đầu nhỏ mềm như nhung của nàng.

Mỗi lần này, nham hiểm hung ác trong mắt Tôn Kha sẽ chứa đầy kiềm

chế và đau đớn.

Buổi chiều ngày nọ, một mình Tô Hồng Tụ ở trong vườn hoa bắt được

hai con chim trĩ, bị kích động nhổ lông gà nướng trên lửa ăn, đợi cho nàng
ăn ngấu nghiến, ăn đến cái bụng tròn vo, lúc này nàng mới phát hiện, bản
thân mình từ đầu đến chân dính đầy lông gà, lôi tha lôi thôi không còn hình
dáng.

Vội vàng khẽ than một tiếng, luống cuống tay chân gạt lông gà trên

người, nhưng mà phủi với đập, vẫn có một chút lông gà nhỏ vụn dính trên
người nàng.

Nghĩ tới nghĩ lui, dứt khoát khom lưng giấu mình sau thân cây, rón rén

đi về phía viện của mình, sợ trên đường có người phát hiện ra nàng.

Nhưng mà mới đi được nửa đường, nhìn thấy dưới cây lớn trong viện

nhỏ của mình có một nữ tử xinh đẹp dung mạo đoan trang, cúi đầu trầm tư.

Nữ tử giống như có tâm sự gì, hai chân mày cong cong nhíu lại, dáng vẻ

xinh đẹp thanh tú, khiến người ta nhìn thấy thì sinh lòng thương tiếc, khuôn
mặt nhỏ tròn chứa đầy u sầu.

Tô Hồng Tụ nhìn không ra tuổi đối phương, nhưng mơ hồ có thể cảm

giác ra từ trên khí chất đoan trang tao nhã của đối phương, đối phương chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.