MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 456

Thấy Xuân Hoa khóc đến thương tâm như vậy, Tô Hồng Tụ vốn không

có cảm giác với Lương đế, cùng lắm thì hơi tò mò, nhưng người này hại
nhiều người như vậy, luôn miệng nói yêu Thục phi còn cưới nhiều nữ nhân
như thế, làm hại tình nhân khác bị cứng rắn chia rẽ, đau đớn không chịu
nổi, trong lòng Tô Hồng Tụ không khỏi sinh ra khinh bỉ và chán ghét nồng
đậm với Lương đế kia.

Yêu là gì? Si tình như thế nào? Ngay cả nửa người dưới của mình cũng

không quản được, vậy có gì khác heo giống trong chuồng?

Nếu đổi lại nàng là Thục phi, cho dù yêu hay không yêu hắn, cũng sẽ

rời xa hắn mà đi, cho dù là yêu, có nữ nhân nào có thể lòng dạ rộng lớn đến
mức chia sẻ trượng phu của mình với mấy trăm ngàn nữ nhân khác?

Nếu hắn có thể lấy danh nghĩa yêu để làm tổn thương Thục phi, tổn

thương nhiều nữ nhân vô tội như vậy, bị đội lên một hai nón xanh, tận mắt
nếm thử đau đớn khi người trong lòng lên giường cùng nam nhân khác, vậy
cũng đáng đời!

“Đừng khóc, Xuân Hoa, hắn không cần ngươi, là tổn thất của hắn! Một

ngày nào đó, ngươi sẽ gặp được nam nhân tốt hơn hắn!”

Tô Hồng Tụ vỗ vỗ bả vai Xuân Hoa, vẻ mặt ân cần nói với nàng.

Xuân Hoa phì cười, đáy lòng lập tức có một dòng nước ấm nóng hỏi

chảy qua.

“Cũng chỉ có tỷ, luôn nói tương lai sẽ gặp được người tốt hơn. Chúng ta

là những nữ tử thâm cung, nào dám mộng như vậy? Muội thật sự hâm mộ
tỷ, có thể gặp được nam nhân tốt như Trương die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Tổng binh. Năm đó hắn vì tỷ, tiền đồ, gia đình, thanh danh, cái gì cũng có
thể từ bỏ. Hắn rõ ràng là một người có hiếu, lại vì tỷ mà đoạn tuyệt quan hệ
với trong nhà, sau đó, cũng vì mang tỷ đi, rơi vào bất trung bất nghĩa... A...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.