MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 520

trái cầu nhỏ trơn bóng như nước, thật sự đáng yêu. Cung chưa từng gặp
người như vậy.

Sở Vũ lanh chanh hạ quyết định: “Tụ nhi, ngươi thật có phúc khí, sau

khi Hoàng huynh ta nạp ngươi, nhất định sẽ không nạp nữa. Từ nhỏ huynh
ấy đã như vậy, người khác nuôi một đám chó săn, huynh ấy chỉ nuôi một
con, trong sân ngựa của người khác có hàng trăm hàng ngàn tuấn mã,
huynh ấy chỉ có một Trục Nguyệt. Đồ huynh ấy thích, thứ gì cũng chỉ có
một, Tụ nhi, nếu Hoàng huynh của ta chọn ngươi, vậy từ nay về sau, trong
mắt của huynh ấy sẽ chỉ biết có mình ngươi.”

“Câm miệng! Ta nói rồi nàng ấy chỉ là một tỳ nữ trong cung của ta!” Sở

Hiên đột nhiên biến sắc, mặt vốn không có cảm xúc gì thoáng cái lạnh như
băng ngàn năm, toàn thân tỏa ra khí lạnh kinh người.

Sở Vũ hơi sững sờ, đột nhiên nhớ tới, Tụ nhi gì chứ? Trời ạ, sao hắn lại

quên! Không phải là Tô Hồng Tụ mấy tháng trước Hoàng huynh đã phái
hắn đi dò xét sao?

Cỉ có điều, dường như Tô Hồng Tụ này hơi không quá giống trong bức

họa?

Đúng là, là mắt của nàng.

Bức họa vẽ Tô Hồng Tụ, một đôi mắt to quyến rũ xinh đẹp như nước,

câu hồn đoạt phách không nói ra được, bằng vào cặp mắt kia, nàng quả thật
có thể gọi là nữ nhân quyến rũ nhất đẹp nhất mà Sở Vũ được gặp đời này.

Nhưng mà, Tô Hồng Tụ trước mắt, không biết có phải đói quá mức

không, hay gặp chuyện gì đau lòng, khóc quá mức, mà con mắt đỏ ngàu,
không có chút thần thái nào?

Sở Vũ liếc nhìn Sở Hiên vẻ mặt d1end4nl3q21yd0n xanh mét, lại liếc

nhìn Tô Hồng Tụ tâm thần thấp thỏm, lộ vẻ sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.