MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 529

Sở Hiên định coi Tô Hồng Tụ thành quà tặng đưa đi.

Sáu nước trung nguyên, không ai không biết, không ai không hiểu, vị

Hoàng đế Đại Chu này háo sắc nhất, hắn không chỉ thích cưỡng đoạt nữ
nhân của người khác, thậm chí ngay cả nữ nhân của đệ đệ ruột mình cũng
không bỏ qua cho.

Đến lúc đó, không biết hai phụ tử này sẽ vì Tô Hồng Tụ mà náo nhiệt

đến mức độ nào. Sở Hiên rất chờ mong.

Sở Hiên đứng phía sau, lẳng lặng nhìn Tô Hồng Tụ chạy đông chạy tây,

chui đông chui tây trong đám người.

Nàng thật quá lùn quá nhỏ, da càng thêm phấn trắng nhẵn nhụi không

thể tin nổi.

Giống như khẽ chạm vào, sẽ bể tan tành.

Thương tiếc như thủy triều cuốn lấy đáy lòng Sở Hiên, điều này làm cho

chính hắn cũng giật mình.

Kể từ khi Sở Hiên vào làm chủ Đông cung, hắn đã không bao giờ thấy

nụ cười không có cơ mưu, rực rỡ như vậy trên mặt bất kỳ kẻ nào.

Gió nổi lên, trong không khí lơ lửng tiếng cười như chuông bạc dễ nghe,

gió thổi tung quần lụa mỏng trắng tinh của Tô Hồng Tụ lên, nàng đang nhìn
về phía hắn, lúm đồng tiền như hoa, có một nỗi hoảng sợ không cách nào
hình dung, xuyên thấu qua gió lành lạnh này, thấm vào bên trong lòng Sở
Hiên, khắc trong lòng hắn.

Suốt dọc đường Sở Hiên đi theo sau lưng Tô Hồng Tụ, thỉnh thoảng

xách chút đồ giúp nàng, ngăn một đám người bắt đầu náo động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.