MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 792

chậm rãi đeo cho Tô Hồng Tụ, bình tĩnh nói: “Thôi, nàng không nói cũng
không sao, nàng không thích ta cũng không có gì, tóm lại nàng đã gả cho
ta, một đời một thế này, không, cho dù chết nàng cũng chỉ có thể là quỷ của
Sở Hiên ta.”

Sở Hiên không đếm xỉa đến dáng vẻ không rét mà run của Tô Hồng Tụ,

bình thường, bên ngoài hắn càng không quan tâm, trong lòng hắn, thường
thường vừa vặn trái ngược lại.

Tô Hồng Tụ thông minh không lên tiếng, vào lúc này không thuận theo

Sở Hiên tuyệt đối không phải ý kiến hay.

Ra ngõ nhỏ, nhìn thấy một tiệm mì, Tô Hồng Tụ cảm giác mình đói rồi,

tìm bàn lớn ngồi xuống, kêu chén hoành thánh, mà Sở Hiên không muốn ăn
gì, bởi vì thời tiết quá nóng, hoành thánh lại quá nóng, Tô Hồng Tụ ra một
đầu mồ hôi.

Đang hết nhìn đông lại nhìn tây, muốn nhìn chung quanh xem có tiệm

nước ô mai nào không, lại nhìn thấy Sở Hiên đứng dậy, đi vào tiệm nhỏ ở
phố đối diện, lúc đi ra, trên tay đã có thêm một ly nước trái cây ướp lạnh.

Tô Hồng Tụ ngơ ngác nhìn Sở Hiên, người đến người đi trên đường, hối

hả, Sở Hiên vẫn khom người cẩn thận bảo vệ ly nước trái cây trong tay,
không biết, nhìn dáng vẻ bây giờ của hắn xứng với khẩn trương, toàn thân
căng thẳng như vậy, không chừng cho rằng che chở trong ngực hắn là châu
báu hiếm thế đâu.

Sở Hiên chen lấn từ trong đám người ra ngoài, cầm ly nước trái cây

trong tay đặt xuống trước mặt Tô Hồng Tụ, vẫn khuôn mặt xứng với mặt
chết thường ngày, lúc ăn cơm, cũng không quên liên tục không ngừng
phóng sát khí lạnh lẽo ra bốn phía chung quanh, làm hại tất cả thực khách
chung quanh đều bị dọa chạy, chủ tiệm và người làm thì ở ngay bên cạnh tỏ
vẻ ai oán nhìn hắn, giận mà không dám nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.