MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 83

Xuyên qua vết thương máu thịt be bét này, Tô Hồng Tụ thậm chí có thể

loáng thoáng thấy, trái tim đỏ tươi cực nóng của Vệ Thập Nhị ở giữa xương
sườn trắng hếu đập thình thịch.

Thật đáng tiếng, còn thiếu một chút như vậy.

Chọc thêm một chút nữa, là có thể chọc đến trái tim Vệ Thập Nhị rồi.

Chỉ cần xuyên qua trái tim hắn, Vệ Thập Nhị chắc chết không thể nghi ngờ.

Tô Hồng Tụ đứng sau lưng Sở Dật Đình, trừng lớn cặp mắt, vừa giống

như tiếc hận, vừa giống như oán niệm nhìn vết thương đầm đìa máu tươi
trước ngực Vệ Thập Nhị. Cánh tay trắng nõn mảnh khảnh của nàng vẫn giữ
chặt cánh tay cường tráng bền chắc của Sở Dật Đình.

Trên mặt Sở Dật Đình cũng nhanh chóng lướt qua vẻ ảo não, mới vừa

rồi nếu như hắn ra tay nhanh một chút nữa, Vệ Thập Nhị đã sớm mất mạng
dưới dao của hắn.

Tốt cho một Vệ Thập Nhị, khinh công quả nhiên ghê gớm, lại trong

nháy mắt như điện quang hỏa thạch * lui về sau một bước, tránh được một
dao vốn là trí mạng.

(*) Điện quang hỏa thạch: một khoảnh khắc cực kì ngắn ngủi, tựa như

chớp điện, tựa như tia lửa phát ra từ đá đánh lửa.

Tô Hồng Tụ và Sở Dật Đình dựa chung một chỗ, cùng dùng ánh mắt ảo

não giống nhau nhìn Vệ Thập Nhị, hình như Vệ Thập Nhị không chết hoàn
toàn ra khỏi suy nghĩ và dự đoán của bọn họ.

Vệ Thập Nhị nhìn hai người, đột nhiên cảm thấy trong lòng rất đau,

không thể ngăn chặn.

Rõ ràng, mới vừa rồi lúc Sở Dật Đình cầm dao đâm hắn, ngực hắn cũng

không đau như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.