MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 82

Sở Dật Đình nói lời này như đinh chém sắt, không chút do dự. Không

chỉ có Thanh Ngọc kinh ngạc, Vệ Thập Nhị cũng ngỡ ngàng mất một lúc.

Sở Dật Đình nói xong, nắm dao găm lên, tròng mắt đen nhíu lại, thân

hình nhanh như tia chớp, giống như bổ ra một luồng sáng trắng giữa không
trung, bay thẳng đến đâm lên ngực Vệ Thập Nhị.

“Đừng!”

Thanh Ngọc nghẹn ngào gào lên, sắc mặt trắng bệch, rút kiếm bổ mạnh

về phía Sở Dật Đình, Tô Hồng Tụ biến sắc, đưa tay kéo cánh tay Sở Dật
Đình, đang chuẩn bị kéo hắn về phía sau -

“Thanh Ngọc tránh ra! Nơi này không có chuyện của ngươi!” Chỉ nghe

Vệ Thập Nhị lạnh lùng quát, đồng thời lạnh lẽo uy nghiêm quét qua Thanh
Ngọc, Thanh Ngọc lập tức chậm thân hình lại, một chân bước vào trong
cửa, một chân đặt ngoài cửa, vừa giống như cầu khẩn lại giống như khổ sở
mở miệng: “Vệ Tướng quân, không cần...”

“Nếu không lui ra, về sau ngươi cũng không cần ở bên cạnh ta nữa! Bên

cạnh ta không lưu người không nghe lời!”

Vệ Thập Nhị vừa quát, mặc dù Thanh Ngọc mặt đầy đau đớn, khổ sở,

vẫn nhanh chóng lui về sau một bước.

Lập tức, Sở Dật Đình giơ tay chém xuống, chính xác không lầm đâm

vào ngực Vệ Thập Nhị.

Dao găm sắc bén mạnh mẽ xoay chuyển trên lồng ngực bền chắc cường

tráng màu lúa mì của Vệ Thập Nhị, roẹt một tiếng, lập tức máu bắn tung
tóe, lúc Sở Dật Đình rút dao ra, tên dao găm đột nhiên móc ra một cục thịt
cỡ miệng bát, đầm đìa máu tươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.