MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 92

Có đến vài lần, nếu không phải Sở Dật Đình tránh nhanh hơn, hắn vô

cùng có khả năng đang sống đã bị phụ thân thân sinh của mình đánh chết.

Sở Dật Đình trơ mắt nhìn phụ hoàng của mình vì yêu thành si, vì hận

thành điên cuồng, vì vậy, trước đây thật lâu hắn đã từng tự nói với mình, cả
đời này hắn tuyệt đối không được yêu bất kỳ nữ tử nào.

Hắn tuyệt đối không thể có một ngày trở thành giống như phụ hoàng

hắn.

Nhưng Sở Dật Đình lại động lòng với Tô Hồng Tụ có đôi mắt như vậy.

Rõ ràng hắn thấy ánh mắt Tô Hồng Tụ nhìn hắn giống như Thục phi

nhìn phụ hoàng, lạnh lẽo lạnh nhạt không có chút tình cảm nào, nhưng hắn
lại vẫn động lòng với Tô Hồng Tụ.

Cảm giác động lòng này không mang đến chút ngọt ngào và tốt đẹp nào

vào trong lòng Sở Dật Đình.

Chỉ có sợ, sợ hãi, hốt hoảng và luống cuống ùn ùn kéo đến.

Không, hắn không thể thích ai. Hắn tuyệt đối không thể biến đổi đến

mức giống như phụ hoàng, tuyệt đối không.

Tâm tư Sở Dật Đình đã loạn, cũng không xoay người, vẫn đưa lưng về

phía Tô Hồng Tụ, đột nhiên lên tiếng từ giã nàng: “Canh giờ đã không còn
sớm, trời sắp tối, nếu Tô cô nương không có chuyện gì khác, Sở mỗ cáo
từ!”

Sở Dật Đình nói lạnh lùng như băng, cũng không đợi Tô Hồng Tụ trả

lời, giống như sau lưng có thứ gì đó đuổi theo hắn, đẩy cửa ra, thân hình
cao lớn tuấn lãng thoáng qua đã biến mất sau hành lang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.