MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 99

Tô Hồng Tụ coi những di vật mẫu thân nàng lưu lại như bảo bối, bất kể

gì đều cất giấu trong ngăn kéo, cất giấu đến ổn thỏa cẩn thận.

Nhưng hôm nay, nàng lại ném toàn bộ quần áo tự tay mẫu thân nàng

may, cũng có thể thấy nàng có bao nhiêu n chán ghét với mấy món đồ này –
hoặc nói đúng hơn là chủ nhân của những món đồ này.

“Nếu ngươi biết ta hận ngươi, không muốn nhìn thấy ngươi, còn đứng

lỳ ở đây làm gì? A, đúng rồi, Vệ Thập Nhị, ta quên, ngươi đã đổi chủ tử, đã
sớm không cần mọi chuyện đều nghe theo lệnh ta rồi. Cũng được, ai bảo ta
không quyền không thế, nhà mẹ không giống như Tô Hồng Mai, trèo lên
được quan hệ với Binh bộ Lại bộ, mọi chuyện đều có thể đến giúp Vệ
Tướng quân.”

Tô Hồng Tụ đóng cửa sổ, xoay người lại, yên lặng nhìn Vệ Thập Nhị.

Bốn mắt nhìn nhau, hai phía nhìn nhau, tròng mắt Tô Hồng Tụ lạnh nhạt

không chút tình cảm.

Vệ Thập Nhị đã thu lại cảm xúc, tối tăm mãnh liệt trong mắt dần lắng

đọng, cho đến khi khôi phục bình tĩnh không sóng gió như thường ngày:
“Thôi, Tô Hồng Tụ, ta lười phải đấu miệng với ngươi. Mấy năm không
thấy, miệng lưỡi ngươi bén nhọn không ít. Ba ngày sau, ta sẽ phái người
dời đồ qua giúp ngươi.”

Vệ Thập Nhị dứt lời, phẩy tay áo bỏ đi, giống như lúc hắn tới, khí thế

kinh người, một thân khí phách.

Thanh Ngọc vội vàng đi theo, chỉ nghe phía sau một tiếng nổ đinh tai

nhức óc, Tô Hồng Tụ khép cửa phòng lại, mảnh ngói trên nóc nhà cũng bị
hành động vô cùng thô bạo này của nàng mà rơi xuống vỡ thành hai mảnh.

Thân thể Vệ Thập Nhị không thể cảm giác mà run lên, Thanh Ngọc vội

vàng tiến lên, đưa tay đỡ Vệ Thập Nhị bởi vì thương thế quá nặng, xiêu vẹo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.