MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 147

định phải giết sạch tất cả bọn họ! Cháu muốn báo thù cho chú Hai!" Tôi tức
giận nhảy dựng lên.

(*)Mười dặm tám thôn.

"Aizzz! Cậu bé, việc đã đến nước này tức giận cũng có tác dụng gì

đâu. Không phải cậu bảo bây giờ chú Hai cậu đang được một người tên là
Huyền Thanh đạo trưởng khống chế sao? Hiện tại, nên đi tìm được đinh
trấn hồn, đuổi ác quỷ trên người chú Hai cậu đi, như vậy không phải là chú
Hai cậu được cứu rồi sao? Cậu cũng không thể đi giết bọn họ được, giết
người là phạm pháp!"Hồlão nói cũng đúng, hiện tại nói gì cũng đã muộn,
thời gian không thể quay ngược lại, tìm được đinh trấn hồn rồi nói tiếp.

"Chú à, đinh trấn hồn ấy ở chỗ nào? Mau đưa cháu đi, cháu sợ chậm

trễ sẽ không kịp nữa!" Tôi lo lắng nhìnHồlão.

"Ông chủ Hồng sợ người khác biết chuyện này nên đã lén dời quan tài

đi nơi khác rồi. Đinh trấn hồn hình như bỏ vào miếu sơn thần ở đầu thôn.
Bây giờ, tôi mang hai người đi."Hồlão đi phía trước, tôi và em gái vội vàng
theo sau.

"Miếu sơn thần cách đây có xa không ạ? Đi bao lâu thì tới ạ? Chúng

cháu phải nhanh chóng mang về cho Huyền Thanh đạo trưởng." Tôi không
kiên nhẫn nói.

"Đi về phía trước khoảng nửa tiếng, hai người yên tâm, tôi đưa hai

người đi đường tắt, rất nhanh sẽ đến nơi."Hồlão bước nhanh hơn.

Mặc dù, tôi chưa đi qua miếu sơn thần nhưng tôi nhớ trong quyển Cửu

ngự thần sách hú Hai đưa đã ghi lại rõ ràng những điều tương tự: Từ núi
rừng, sông nước, gò đồi, có thể hô mưa gọi gió, dáng dấp kỳ lạ, đều gọi là
thần. Vua Thuấn từng nói: "Trông khắp non sông, nơi đâu cũng là quần
thần", tương truyền, Vua Thuấn từng đi tuần tế khắp Thái Sơn, Hành Sơn,
Hoa Sơn và Hằng Sơn. Vua chúa các triều đại cũng phải phong thiện tế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.