MIÊU CƯƠNG HỒ SƠ CẤM KỴ - Trang 207

Tôi rón rén đi tới, cô ta vậy mà khong hề phát hiện ra. Tay chuẩn bị

bùa chú, tôi đang định dán vào sau lưng cô ta thì đột nhiên cô ta quay đầu
lại. Tôi vừa nhìn thấy lập tức sợ đến ngồi bệt xuống đất. Chỉ thấy, một con
mắt của cô ta rơi ra, nửa bên mặt đều là máu, nhìn rõ từng cái răng khảm
trên mặt, trước ngực thủng một lỗ thật to, từ đó có thể nhìn thấy bức tường
đằng sau.

“Xú nam nhân các ngươi không có lấy một người tốt!” Cô ta vừa nói

vừa vươn tay chộp về phía tôi. Ngô Thế Vinh và Vương Học Binh phía sau
sợ hãi kêu một tiếng “Mẹ ơi!” rồi chạy mất dạng.

Lúc cô ta sắp chộp tới cổ tôi, có thể là do kính bát quái phát ra kim

quang, cô ta vội vàng dùng hai tay ôm lấy con mắt còn lại. Tôi nhân cơ hội
vội vàng nhảy lên, tay trái vừa vặn chuẩn bị xong bùa chú dính lên trán cô
ta. “Phù phù!” Cô ta ngã xuống, không nhúc nhích. Tôi chuẩn bị lấy kiếm
gỗ đào ra đâm về phía trái tim cô ấy nhưng lại dừng lại.

Nhìn bộ dáng của cô ta không giống ác quỷ khắp nơi hại người, mà

chỉ một mình phiêu dạt ở đây. Chẳng lẽ là có oan tình gì, nếu cứ như vậy
mà giết cô ta, cô ta sẽ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh,
chẳng phải tôi đã tạo nghiệp chướng? Nghĩ tới đây, tôi thu hồi kiếm gỗ đào,
lấy hồng tuyến trói nữ quỷ lại.

Chỉ chốc lát, nữ quỷ liền tỉnh lại. Nhìn chân tay mình giãy giụa thế

nào cũng không ra, cô ta cố gắng nhúc nhích cơ thể, sợ hãi nhìn tôi.

“Cô là quỷ gì? Sao lại ở đây hại người?” Tôi cầm kiếm gỗ đào trong

tay, cô ta sợ hãi tránh đi.

“Tôi hại người? Tôi hại ai? Anh nói tôi hại ai?” Nữ quỷ lúc này đột

nhiên đổi sắc mặt, khuôn mặt hung ác đầy máu của cô ta dường như biến
thành dáng vẻ lúc còn sống. Tôi nhìn mặt cô ta, đôi mắt màu đen, khuôn
mặt trắng noãn, rất đẹp. Cô ta vậy mà lại ủy khuất rơi nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.