MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 115

Sau võ lâm đại hội, thanh danh lên cao nhưng lộ phí lại dùng hết, ta

cùng Tiểu Lam phải ở trong nhà của Hạ Hầu thúc thúc tại Kiến Khang.

Mấy ngày trước đây, hắn cầm “Quyết” tới tìm ta.

“Kiếm này là hoàng đế ban tặng.” Hạ Hầu thúc thúc mỉm cười nhìn vẻ

mặt kinh ngạc của ta: “Tên là “Quyết”.

Kiếm rút ra, thân tựa nước, rực rỡ lại lạnh lẽo, tinh quang bắn ra bốn

phía.

“Giác” cùng “Quyết”, là một đôi danh kiếm của Hán triều, lâu nay vẫn

được ẩn dấu trong thâm cung, sau cuộc khởi nghĩa của Vương Mãng, bảo
kiếm không rõ tung tích.

Không ngờ đến nay đương triều hoàng đế lại ban cho ta.

“Hoàng đế như thế nào lại biết ta?” Ta cầm kiếm, vui mừng sờ sờ không

ngừng.

Có bảo kiếm được vua ngự ban, ngày nào đó ta ở trước mặt cha mẹ

cùng sư huynh đệ có thể nở mày nở mặt rồi. Lúc xuống núi, cha còn không
chịu truyền bảo kiếm gia truyền cho ta. Khi trước ở nhà, cha ta cũng có một
thanh bội kiếm, bình thường hay lơ lỏng, ta lấy là được ngay.

Hạ Hầu cười nói: “Hoằng Nhi, Lâm công tử đã thông qua Ôn Kiệu Ôn

đại nhân, mật tấu lên Hoàng Thượng, Ôn Hựu được phong làm Phó minh
chủ, ngươi là minh chủ hộ pháp. Kiếm này, là hoàng đế ban thưởng cho
minh chủ hộ pháp.”

Minh chủ hộ pháp? Đây là cái chức vị gì?

Hạ Hầu thúc thúc chỉ cười không nói: “Đây là chức vị Lâm công tử đặc

biệt bố trí cho ngươi. Hai ngày nữa đến “Bích Quỳnh lâu” gặp Lâm công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.