MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 136

Nhìn hắn ở dưới ánh mặt trời cười đến quái dị, ngay cả trên hông

“Giác” đều có quang hoa lấp lánh.

Ta không nhịn được ngứa tay, lôi kéo hắn tỷ thí.

Vốn tưởng rằng thời gian này ta có rất nhiều rất nhiều thời gian luyện

tập, nhất định có thể thắng hắn.

Lại không ngờ hắn lại cũng là “Kẻ sĩ ba ngày không gặp mặt thì nên rửa

mắt mà nhìn” *, Phá Liễn kiếm pháp đã đạt xuất thần nhập hóa.

*Kẻ sĩ ba ngày không gặp mặt thì nên rửa mắt mà nhìn: Đây là câu nói

nổi tiếng của Lã Mông trong “tam quốc diễn ngĩa”. Ý nói không gặp ít lâu
thì người ta có sự thay đổi lớn.

Đấu hơn ba trăm hiệp, hắn dùng nội lực đem “Quyết” của ta đánh bay –

Ta lại thua!

Ủ rũ ngồi ở dưới gốc cây quế, ta vừa vuốt ve Quyết vừa thở dài: “Quyết

a Quyết, thật xin lỗi ngươi, tài nghệ ta không bằng người, ngươi lại thua
bởi Giác.”

Ôn Hựu ngồi một bên nhặt lên một nắm lá cây từ trên mặt đất, ném vào

đầu ta: “Nha đầu, ta mỗi đêm đều siêng năng luyện tập, nếu là ngươi thắng
ta, kêu sư huynh như ta mặt mũi đặt ở chỗ nào? ….”

Hắn còn chưa dứt nhưng lời nói của hắn quả thực khiến ta ngay cả ý

niệm giết người đều có — tuy rằng ta còn chưa giết ai cả.

Ta mỗi ngày chẳng lẽ không khổ cực luyện tập? Vì sao thắng không

được hắn!

Bỗng nhiên nghĩ đến, kiếm phổ kia còn có một tuyệt chiêu rất khó nhớ,

ta đã học hơn phân nửa. Nếu là mấy ngày tiếp tục rèn luyện, nhất định có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.