Các nàng đều là eo thon nhỏ, cơ thể đẫy đà, dung mạo xinh đẹp, đứng ở
đầu thuyền, câu đến vô số ánh mắt của những nam tử ở thuyền khác.
Thậm chí có công tử càn rỡ xuất tiếng mời mọc, lại bị những ca kỹ này
dè bỉu.
Tất cả các nàng nhìn cùng về một phương hướng giống nhau, chờ đợi
người trong lòng của mình.
Trên thuyền này, chỉ có một đôi chủ tớ, đặc biệt không giống người
thường, ở trên sàn tàu ngồi vững như núi.
Tiểu Lam bởi vì nhận được sự cổ vũ của đám người Lâm Phóng, đặc
biệt trân quý cơ hội lập công lần này, ở trên ghế dựa ngồi thẳng, hơi hơi
nhíu mi, vẻ mặt nghiêm túc.
Nhưng……
Ta nhịn không được vỗ trán: “Tiểu Lam tiểu thư, ngươi có thể hay
không thả lỏng một chút, cái bộ dáng này một chút đều không giống ca kỹ.
Đợi lát nữa Chu Bác tới, không phát hiện ra không thích hợp mới là lạ!”
Tiểu Lam đáng thương tội nghiệp nói: “Nhưng Thanh Hoằng nha đầu à,
bổn tiểu thư trong lòng thực tại vô cùng khẩn trương.”
“Quên đi, tùy tiện thôi!” Ta chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, “Em
nhìn xem những mỹ nhân phía trước này, ta suy đoán em hôm nay cũng
không có cơ hội cùn Chu Bác kia thân mật đâu.”
Tiểu Lam rất thất bại cúi đầu.
Ta cũng rất thất bại. Vì che dấu mặt mũi, trên mặt ta phủ một lớp phấn
thật dày, bây giờ có chút ngứa.