MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 256

Tiểu Lam thét một tiếng chói tai. Toàn thân ta run lên.

Lại nghe thấy giọng nói biếng nhác vang lên trên đỉnh đầu: “Quả nhiên

là tuyệt sắc. Không cần động, cứ như thế này nói chuyện.”

“Ngươi buông ra!” Ta giãy dụa, lại không dám dùng toàn lực, sợ đả

thương đến hắn.

Hắn vẫn không nhúc nhích tí nào, đôi tay gắt gao vây lấy ta: “Nếu ngươi

chịu an phận, ta còn có thể cùng ngươi nói chuyện của Lâm Phóng. Nếu
không các ngươi như vậy liền cút đi.”

Ta bất động.

Tiểu Lam ai oán một tiếng: “Cô gia, Chiến gia có lỗi với người.”

Ta nói: “Ngươi không sợ ta giết ngươi?”

Hắn cúi đầu, đôi mắt đào hoa cười khiến cho hai con ngươi cũng lưu

chuyển: “Mỹ nhân, tới tìm ta, không có một ai cam lòng giết ta.”

Ta lặng im.

“Bảo nàng đi ra.” Hắn bỗng nhiên ghé sát đến bên tai ta nói, hơi thở

nóng nóng ngứa ngứa, “Bí mật của ta, không phải ai cũng có thể biết.”

Ta gật đầu, dù sao Tiểu Lam cũng không giúp đỡ được gì: “Tiểu Lam,

em đi coi cửa.”

“Nàng kêu Tiểu Lam? Vậy còn ngươi? Lâm Phóng ở đâu có thể tìm tới

một mỹ nhân như vậy giúp hắn?” Hắn cười nói.

Ta cắn răng nói: “Chu Bác, coi như ngươi muốn ôm ta nói chuyện, có

thể hay không cho ta điều chỉnh tư thế một chút, như thế này nói chuyện rất
phí sức!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.