MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 257

Ta nửa người trên ở trong lòng hắn, bị hắn ôm lấy, nửa người dưới vẫn ở

trên mặt đất. Vừa mới lúc trước nhìn tư thế này của những nữ tử kia ta còn
cho rằng rất thoải mái, hiện tại đổi thành chính mình, thân thể trở nên cứng
ngắc khó chịu khỏi nói.

Hắn ngẩn người, lại cười.

“Tốt!” Hắn không để ý duỗi tay, đem ta nhắc lên, đặt ta ngồi ngay trước

mặt hắn. Thân thể hắn cao lớn thon dài, cho dù ta ngồi trước mặt, một cánh
tay hắn duỗi ra, vẫn ôm trọn ta trong lòng.

Khoảng cách…… Rất gần. Ta nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, con mắt như

đào hoa, mi dài đi đến tóc mai. Tuy không xinh đẹp bằng Lâm Phóng,
không tuấn tú như Ôn Hựu, nhưng so với bọn hắn lại càng thêm……
Phong lưu tùy ý?

“Ta là Chiến Thanh Hoằng.” Ta nói: “Lâm Phóng cho ta đến, hi vọng

ngươi có thể cùng chúng ta nói chuyện. Chúng ta cũng không có ác ý, chỉ
hi vọng cùng ngươi hợp tác.”

Hắn cười nhạo một tiếng, nói: “Ta đã sớm nói qua, ta không có ý gì với

võ lâm, các ngươi vì sao phải cưỡng cầu?”

Vị huynh đài này, trên tay ngươi là ba mươi lăm tiêu cục với thế lực hơn

ngàn người, bảo người khác làm sao tin tưởng ngươi không còn mưu đồ?
Hơn nữa Lâm Phóng, cũng tuyệt đối không yên tâm để một thế lực cường
đại như thế sinh tồn ngay trên đất Giang Châu, cách Kiến Khang chỉ trăm
dặm!

Trên mặt ta rất có thành ý nói: “Ngươi vì sao đã từ chối, chúng ta thật sự

có thành ý. Nếu như ngươi cùng Lâm Phóng nói chuyện, có thể ngươi sẽ
thay đổi. Lâm Phóng hắn thực là một minh chủ tốt. Cùng hắn hợp tác, đối
với việc làm ăn sau này, địa vị của ngươi, chỉ có lợi không có hại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.