MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 271

ngày mai hai người các ngươi ở lại phủ của Chu công tử mấy ngày, một
tháng sau, mọi chuyện ở Giang Châu xong xuôi, cùng chúng ta trở về Kiến
Khang.”

Ta không hiểu rõ ý của Lâm Phóng, nhưng tuyệt đối tin tưởng hắn.

“Được!” Ta cùng Hoắc Dương đáp.

Ôn Hựu vẫn cúi thấp đầu, nhìn không rõ thần sắc.

Ta nhìn thoáng qua quản gia kia, khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, bộ

dạng bình thường, lúc này đứng phía sau Chu Bác, dường như không cho
người ta cảm giác tồn tại.

———————-

Trên đường lớn chúng ta thúc ngựa mà đi, bóng đêm càng ngày càng

thâm.

Trở lại chỗ ở, mọi người vừa mới bước vào sảnh lớn, liền thấy Ôn Hựu

hướng về phái Lâm Phóng chắp tay.

Mọi người đều sửng sốt.

Ôn Hựu nói: “Văn Tuyền, ta cùng Thanh Hoằng, đã ước định trọn đời.

Khi về Kiến Khang, cha ta sẽ đến Chiến gia cầu hôn.”

Lặng im.

Lâm Phóng chậm rãi cười. Mọi người đều cười vang, hướng về chúng ta

chúc mừng.

Ta trừng Lâm Phóng, chờ hắn bày tỏ thái độ — chẳng lẽ hắn thực muốn

đưa ta đi đến cái ổ sói kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.