MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 278

“Đáng tiếc……” Chu Bác thở dài.

“Đáng tiếc cái gì?” Ta truy hỏi.

“Đáng tiếc các ngươi, không phải người của ta.” Chu Bác nói, “Tiểu

thanh hoằng, hay là thay đổi chủ ý đi theo ta?”

Ta lắc đầu: “Ngươi nhìn không dễ nhìn như Tương Định.”

“Phải không?” Hắn nhìn mây trắng trên bầu trời: “Nhưng có người từng

nói….. Ta là nam tử sinh ra dễ nhìn nhất.”

“Nàng là ai?”

Hắn cười: “Nàng đã chết.”

Ta nghẹn lời.

“Tiểu Thanh Hoằng, đáp ứng với ta một việc.” Chu Bác nói: “Các ngươi

đi đi, nói cho Lâm Phóng, dẫn theo tất cả thế lực của hắn, rời khỏi Giang
Châu này.”

Hắn ánh mắt sáng quắc nhìn về phía ta: “Như vậy, đối với mọi người

đều tốt. Nếu không, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.”

Ta cùng Hoắc Dương liếc nhau, nói: “Đã như vậy, ngày mai chúng ta

liền cáo từ, đa tạ Chu công tử những ngày gần đây thịnh tình khoản đãi.”

——————

Ngồi ở trên xe ngựa từ từ mà đi.

Ta vén màn lên, xa xa trông thấy một bóng người đang dừng chân trước

cửa.

“Chu công tử, quản gia của ngươi đã trở về.” Ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.