MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 398

Ngữ khí của Lâm Phóng khi nói chuyện với ta, khi lạnh nhạt châm chọc

khi uy hiếp không dấu vết cùng kiểu quan tâm như có như không, các loại
phong cách hành sự, thật giống……người cha anh minh thần võ của ta!

Lại thấy khóe miệng hắn hơi hơi nhếch lên, vẫn không nói chuyện –

đoán chừng đang nghiền ngẫm ý tứ của ta đối với hắn đi?

Một bên Lưu Khác sắc mặt đã khôi phục bình thường bỗng nhiên lớn

tiếng nói: “Ngươi nói vớ vẩn! Thảo nguyên Liêu Đông so với nơi này đẹp
hơn rất nhiều!”

Ta nghiêng đầu nhìn Lưu Khác: “Tiểu sư phụ, người xuất gia không nói

dối a!”

Lưu Khác lại bắt đầu nghiến răng nghiến lợi, ta không để vào trong mắt.

Lưu Quang vội la lên: “Lâm minh chủ, hiện nay Mộ Dung gia tộc ở

Liêu Đông tay nắm ngàn dặm đất đai màu mỡ, ngực mang chí lớn thiên hạ,
cầu hiền nhược khát*. Các ngươi đều là những nhân vật xuất chúng, nếu đi
Liêu Đông, mới là có thể phát huy được tài năng. Ngày mà Mộ Dung thị có
thể kiến quốc sẽ bái Lâm minh chủ làm quốc sư! So với Đại Tấn hủ bại này
cường mạnh hơn rất nhiều!”

*Cầu hiền nhược khát: Cầu mong người hiền tài như khát nước.

Bên trong phòng lập tức an tĩnh lại.

Lâm Phóng tay miết chén trà, những ngón tay thon dài như ngọc lần mò

miệng chén, trên mặt vẫn trầm tĩnh như nước. Ta có chút thấp thỏm, lại có
chút đắc ý, tên tuổi của chúng ta cư nhiên ngay cả đến gia tộc Mộ Dung ở
Liêu Đông cũng biết đến……

“Chỉ sợ làm Lưu đại hiệp thất vọng rồi!” Lâm Phóng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.