MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 523

Cuối cùng, Lâm Phóng nâng hai tay tiếp lấy thánh chỉ, thản nhiên nói:

“Thảo dân tạ ơn.”

Giọng nói Ôn Hựu vang lên: “Thánh chỉ đã tuyên, mọi người cũng mệt

mỏi rồi, hôm nay đến đây liền kết thúc thôi!”

Ta ngẩng đầu, thấy công chúa cắn môi nhìn Ôn Hựu, Ôn Hựu lại không

nhìn nàng, ánh mắt đạm đạm nhìn phía trước.

Chưa bao lâu mà một Ôn Hựu dịu dàng, anh tuấn, lòng ôm chí lớn anh

dũng khí khái, cũng bắt đầu có thần sắc nhạt nhẽo như vậy?

Ta hướng về Lâm Phóng nói: “Minh chủ, chiến trận xong rồi, ta cũng

không phải tướng quân, ta đi, ta muốn rời khỏi võ lâm.”

Lâm Phóng đột nhiên quay đầu nhìn ta, đôi tay nắm lấy ta bỗng nhiên

siết chặt lại. Ta hơi dùng lực liền dễ dàng giãy thoát. Không đợi người khác
mở miệng, liền sử dụng khinh công, chạy ra khỏi phủ công chúa.

——————–

Đêm đã khuya, ta đẩy ra cửa phòng, lò sưởi bên trong phòng khiến ta có

cảm giác chính mình một thân lạnh lẽo. Tiểu Lam đang ngồi ở dưới đèn
thêu thùa, ngẩng đầu thấy ta, liền đem đồ nhét lung tung vào trong bao, mặt
lộ vẻ thích thú: “Tiểu thư, bây giờ chúng ta có thể đi tìm lão gia cùng phu
nhân?”

Ta gật gật đầu: “Tiểu Lam, em phải tạm thời tách khỏi Lục sư đệ, thực

sự bỏ được sao?”

Tiểu Lam rất có khí thế vỗ vỗ ngực: “Tiểu thư, em há lại là người trọng

sắc khinh bạn sao!? Huống hồ cô không phải đã nói chỉ là tạm chia tay thôi
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.