MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 562

Mộ Dung Khải không lên tiếng cũng không ngẩng đầu, tựa hồ lời nói

của Trầm Yên Chi hoàn toàn không có tác dụng. Hoàng Vương gia lại là
“hừ” một tiếng nói: “Ngươi còn không nghe khuyên bảo?”

Lâm Phóng liếc nhìn ta, có lẽ cái trường hợp này nữ nhân mở miệng

khuyên can mới tốt? Ta vội nói: “Tiểu vương gia, ta cảm thấy đúng như thế.
Chúng ta hiện tại vừa mới bắt đầu phản kích, võ công của ngươi không cao,
kỳ thật trợ giúp cũng không lớn, ngược lại sẽ bại lộ ngươi là người của
chúng ta. Tục ngữ nói ‘từng bước thận trọng’, chúng ta cũng muốn giấu
nghề. Vạn nhất chúng ta thất bại, ngươi chính là lực lượng bí mật của
chúng ta, ngầm cứu chúng ta. Ngươi hiện tại việc gì phải gấp gáp xen
vào?”

Ta vừa nói xong, tất cả người đều quay đầu nhìn hướng ta, Mộ Dung

Hoàng môi khẽ động, cuối cùng lại không lên tiếng. Sắc mặt Lâm Phóng ta
nhìn hiểu, đó là ý cười bất đắc dĩ. Lúc này, Mộ Dung Khải lại bỗng nhiên
đứng lên, lui đến một bên, không kiên trì ương ngạnh nữa.

Không khí căng thẳng cuối cùng lỏng ra một chút.

Hoàng Vương sau giờ ngọ cùng Huân vương tiến cung thăm Vương

Hậu, chúng ta phân công nhau chuẩn bị cho buổi săn bắn ba ngày sau.

“Ta làm lực lượng bí mật của các ngươi.” Trước khi rời đi, Mộ Dung

Khải ở phía sau nhỏ giọng nói. Ta vừa quay đầu, lại nhìn thấy thiếu niên
cao lớn này hai mắt sáng rực. Bỗng nhiên ngẩn ngơ, dường như ta thấy
chính mình năm đó.

Năm đó được phong làm minh chủ hộ pháp, lại cái gì cũng không hiểu.

Cả ngày lăn lộn cùng Lâm Phóng, Ôn Hựu và sư phụ, đảm nhiệm mấy
chuyện đánh đánh giết giết cáo mượn oai hùm, bản thân lại vô cùng thích
thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.