thấy một tiếng quát lớn: “Biến!” Một thân ảnh cao lớn đứng gần Yến
vương nhất dứt khoát đứng thẳng, cung trong tay kéo căng, một mũi tên
sấm vang chớp giật liền hướng về phía thích khách kia bắn xuyên qua!
Mũi tên rung động, lại như có tiếng sấm. Mũi tên sắc nhọn bằng sắt
chuẩn xác bắn vào trán tên thích khách, nhất thời máu đỏ trào ra, tên thích
khách kia hai mắt trừng trừng, ầm ầm ngã xuống.
Tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt, mọi người trợn mắt há mồm, ta chú
ý tới trên mặt của Đạt vương gia hiện lên thần sắc tuyệt vọng. Trầm Yên
Chi hướng về phía ta cùng Lâm Phóng nghịch ngợm cười.
Tất cả mọi người trên sườn nũi đều nhìn rõ Hoàng Vương gia giương
cung bảo vệ ở trước mặt Yến vương. Mà một mũi tên trí mệnh hắn vừa mới
bắn ra đã cứu được Yến vương, phụ thân của hắn.
Rất hoàn mỹ.
Hoàng Vương dường như cũng không dám tin tưởng, ném cung, xoay
người khúm núm: “Phụ vương!”
Nét hoảng sợ trên mặt Yến vương đã biến mất thay vào đó là thần sắc
phẫn nộ, lúc này run giọng nói: “Hoàng nhi, rất tốt, ngươi làm rất tốt!”
Đám người Đạt vương gia ở một bên vội quây tới đây, ân cần thăm hỏi.
Yến vương phẫn nộ quát: “Người Triệu quốc, hừ, người Triệu quốc!” Đạt
vương gia mặt mày xám như tro tàn, kết giao với Triệu quốc chính là chủ
trương của hắn.
Yến vương đột nhiên vung tay áo, vương giá nổi giận đùng đùng rời đi.
Ta kính nể nhìn Trầm Yên Chi: “Thực trong tính toán của ngươi.”
Trầm Yên Chi cười cười: “Không phải vạn bất đắc dĩ, ta cũng sẽ không
dùng đến cổ độc này. Vẫn là minh chủ tính toán không chút sơ hở!”