MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 586

trưa sẽ cùng mọi người gặp nhau tại cửa cốc. Nếu qua thời gian buổi trưa
mà ta chưa trở về, bọn hắn liền đến cốc tìm ta.

Lâm Phóng cũng không lo lắng võ nghệ của ta không đủ, dù sao hiện

này trên võ lâm người có thể thắng ta cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón
tay. Thiên Sơn Vạn niên tham thần, nghe đã biết là do kẻ lừa đảo nào đó tự
bịa ra.

Đến cửa cốc, Lâm Phóng chỉ yên lặng đưa cho ta một cái la bàn nhỏ. Ta

đi qua tiếp nhận nhét vào trong ngực, phất phất tay, xoay người đề khí, bay
vọt vào trong hang.

Men theo sơn cốc quải mấy vòng, chạy mấy trăm trượng, quay đầu nhìn

lại đám người Lâm Phóng sớm đã biến mất không nhìn thấy. Hai mặt là
vách núi dựng đứng âm u lạnh lẽo, trung gian là vùng núi eo hẹp, đất đá
chồng chất lên nhau. Ta dẫm lên đá lớn, được hơn ba mươi trượng, trước
mặt trở nên sáng tỏ thông suốt, đúng là một mảnh đất rừng rộng rãi sắc
xanh. Ánh mặt trời một lần nữa chiếu xạ tới. Có thể cảm nhận được thấy sự
ấm áp của ánh nắng. Chỉ là –

Ta lấy từ trong lồng ra một cái la bàn, phân rõ đông tây nam bắc, lại

than thở, đem la bàn nhét lại vào trong ngực. Lâm Phóng, ngươi cũng có
ngày tính toán sai. Ta căn bản không biết là từ hướng nào tới, cho dù có
phân biệt ra đông tây nam bắc, nhưng có thể đi về hướng nào?

Chỉ biết dõi mắt trông về phía xa, may mắn là rừng rậm phía trước mơ

hồ có một căn nhà nhỏ. Tinh thần ta lập tức trở lên phấn chấn, thả lỏng cơ
thể, chậm rãi bước đi.

—————-

Ta bước ra khỏi rừng rậm, thở một hơi dài nhẹ nhõm, chỉ thấy một tầng

tùng bách xanh mát ở hai bên, một gian nhà đá màu nâu lớn lặng lẽ đứng
sừng sững. Đứng khoản chừng nửa khắc, một ánh sáng màu trắng từ trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.