MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 588

“Quyết”? Hắn liếc ta một cái: “Không nghĩ đến người Tấn triều lại dám

chạy đến nơi đây!”

Hắn tám phần mười là “Vạn niên tham thần” trong truyền thuyết! Trong

lòng ta lạnh lùng, từ ngày ta xuất đạo tới nay, chưa hề gặp được người có
võ công nội lực cao hơn ta nhiều như thế! Cho dù là sư phụ Hạ Hầu Dĩnh,
cũng không thể dễ dàng từ trong tay ta đoạt được binh khí. Trong lòng ta
vừa thẹn vừa tức, lại biết cho dù chính mình thậm chí cộng thêm cả đám
người Lâm Phóng giúp đỡ cũng không phải đối thủ của hắn.

Bắt gặp ánh mắt sắc bén nhìn ta chăm chú, ta trầm mặc khoảng khắc,

cười nói: “Tiền bối, vãn bối chỉ là đi qua nơi này, vô ý cùng người đối địch,
xin trả lại cho vãn bối binh khí! Vãn bối sẽ nhanh chóng rời khỏi nơi này!”
Tay lại hướng bên hông chạm vào “Đế lưu” vẫn chưa rút ra khỏi vỏ.

Vừa rồi hắn đột nhiên xuất chiêu, ta vô ý thức rút ra Quyết, nhiều năm

đã thành thói quen. Có điều là, nếu ta vừa rồi rút ra “Đế lưu” còn không đủ
thành thục, lúc này sợ rằng đã bại trận mà gục ở trên đất — lão nhân này
xuất thủ đủ ngoan độc, lại giết người không chớp mắt!

Nhưng mà hắn hoàn toàn không nghe lời ta nói, cười lạnh một tiếng,

bỗng nhiên một tay nâng “Quyết” lên, nói: “Cậy tuổi trẻ, sở hữu Quyết liền
dám đến địa bàn lão phu giương oai!”

Hắn đột nhiên đem Quyết tung lên cao, một bàn tay khác bỗng nhiên

vươn ra sau lưng, rút ra một cây đao. Hắn thân thủ nhanh như chớp giật, ta
chỉ thoáng nhìn qua được thứ vũ khí kia, nhưng mà chờ ta nhìn rõ thứ kia là
đao, đã không ổn!

“Không cần!” Ta chỉ cảm thấy huyết mạch toàn thân nháy mắt như

muốn nổ tung, mạnh mẽ nhào qua. Nhưng lại chật vật ngã nhào xuống mặt
đất, trơ mắt nhìn mặt hắn không chút biểu tình, đao của hắn nặng trĩu chém

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.