MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 590

Hắn thu hồi đao, bỗng nhiên đến gần trước mặt ta. Ta vừa rồi đỡ của hắn

một đao, khí huyết chưa thông, cố gắng dùng đao chống đỡ để đứng dậy.
Hắn bỗng nhiên cười: “Nhưng thật ra cũng trắng trắng nộn nộn, lão phu
cũng không muốn bẩn tay. Giữ lại làm phân bón cho nhân sâm đi!”

Vừa dứt lời, cổ áo ta liền bị kéo mạnh, thân thể không điều khiển được

bay lên.

“Oành –” Ta chật vật rơi vào một cái hố sâu, thân dưới lạnh cứng, đau

chết mất! Ta phẫn nộ ngẩng đầu, lại nhận ra nguyên lai bản thân đang ở
trong một động băng sâu mười lăm mười sáu trượng.

Cái lão già này, trước miệng hang còn đặt đủ loại cạm bẫy!

Ta bất lực thở một hơi, dưới chân là một mảng trơn ướt, mới chỉ nhảy

lên được sáu bảy trượng, một cước giẫm lên băng ngọc để mượn lực, lại
không ngờ đến băng ngọc thật sự quá trơn, ta một hơi vận lên không được,
lần nữa lại thê thảm ngã xuống.

Lần này một chút khí lực cũng không còn!

Lại nghe thấy âm thanh từ đỉnh đầu thong thả truyền tới: “Tiểu tặc,

mười ngày sau ta trở lại thăm ngươi. Tham nhi yêu thích nhất loại ngươi
gân cốt dưỡng dục thổ địa (???), ha ha ha!”

Này cái…… Biến thái……

“Ta nếu có thể thoát ra ngươi sẽ xử lý như thế nào?” Ta phẫn nộ quát.

“Ra?” Hắn cười lạnh một tiếng, “Nếu ngươi có thể ra, lão phu liền thả

ngươi đi, những thứ nơi này của lão phu, tùy ngươi chọn!”

“Một lời đã định!” Ta kìm nén nói, lại chỉ nghe hắn lớn cười tiếng bước

chân xa dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.