MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 617

“Sư thúc! Đao pháp, đao pháp này……”

Hắn mắt lạnh nhìn ta: “Nhóc con ngu ngốc, luyện tập thật tốt cho ta!

Sau này ngươi sẽ biết ưu điểm!”

Ta lại không tuân theo, chúng ta thời gian vốn gấp gáp, hắn còn mập mờ

đến bao giờ nữa? Ta cố chết túm chặt y phục hắn: “Sư thúc, ngươi phải nói
rõ ràng.” Hắn không lên tiếng, ta nghĩ đến lời Lâm Phóng dặn, đắn đo nói:
“Sư thúc, kỳ thật ta vừa rồi cảm thấy bộ đao pháp này, hình như không hề
tầm thường, nhưng lại không ngộ ra. Cùng đao pháp trước kia học qua đều
không giống, hình như cũng không có sức sát thương, nhưng lại tựa như
chứa huyền cơ.”

Hai mắt hắn sáng ngời, lúc này mới trừng ta nói: “Xú nha đầu coi như

biết suy nghĩ.”

“Đúng!” Ta vội tiếp miệng nói, “Sư thúc tỉ mỉ truyền thụ kiếm pháp, tất

nhiên là kinh thế hãi tục!”

Hắn dường như vô cùng hài lòng với lời nói của ta, cười nói: “Đó là

điều tất nhiên.” Hắn bỗng nhiên duỗi tay rút “Đế lưu” trên eo ta, nghiêm
mặt nói: “Ngươi cùng Hoắc Dương khác nhau.”

Ta gật gật đầu.

“Hoắc Dương trời sinh giết chóc, không yêu không hận. Hắn trời sinh

chính là đao thủ, đao pháp tàn nhẫn như vậy, tiềm năng của hắn sẽ được
kích thích đến mức tận cùng. Mà ngươi, nửa đường học đao, sát tính của
ngươi, cần một kích mới có thể bộc lộ. Mà bộ Chúc Dung này, nhìn như
nhu hòa, kỳ thật mỗi một chiêu thức, đều khó học vô cùng. Học Chúc Dung
ngươi nhất định phải tiến vào cảnh giới vô ngã. Sau này, mới có thể giết
người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.