MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 621

Giản sư thúc trừng ta nói: “Phàm là loại thể chất này của hắn, muốn học

võ công, trở thành cao thủ là không thể, tự bảo vệ mình thì còn có thể. Chỉ
là, khinh công, ám khí cùng dùng độc. Ba thứ đó ta đều không am hiểu,
ngươi tìm lầm người rồi!”

Ta liếc mắt nhìn Lâm Phóng, hắn chỉ nhàn nhạt cười. Hắn có thể không

vui hay không? Hắn là truyền nhân của Lâm gia tiếng tăm lừng lẫy, lại ốm
yếu từ bé, trong người bị trọng thương, kiếp này không thể học võ công.
Hắn nhất định không cam lòng!

Ta có chút buồn, kéo tay áo Giản sư thúc nói: “Thật sự không có biện

pháp?”

Giản sư thúc im lặng không nói nhìn ta, than thở.

“Tiền bối không cần hao tâm tốn sức, Lâm Phóng cũng không để ý.”

Lâm Phóng nói nhỏ, “Bên cạnh ta, có kiếm khách tốt nhất, dùng độc tốt
nhất, cầm đao tốt nhất, Lâm Phóng còn có gì có thể lo lắng đây? Cho dù
không có võ nghệ, Lâm Phóng cũng an tâm.”

Giản sư thúc sờ sờ râu mép: “Cũng không phải hoàn toàn không dạy

được.” Hắn hắng giọng một cái: “Các ngươi nhưng nghe qua Linh Lung
đao?”

Chúng ta đều lắc đầu.

Giản sư thúc hừ một tiếng nói: “Vì mấy người các ngươi, bảo bối nào

của lão phu cũng đưa ra hết rồi.”

Ta vừa nghe, cười nói: “Sư thúc yên tâm, tương lai ta nhất định hiếu

kính phụng dưỡng lão nhân gia ngài!”

Hắn trừng ta một cái, trong mắt lại có ý cười, nói: “Chờ ta hai ba ngày,

ta sẽ truyền thụ cho Lâm Phóng Linh Lung đao pháp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.