MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 625

Đông đường buôn bán dài đã được xây dựng, nhận được thư gửi từ nơi xa,
đống hàng vật phẩm đầu tiên đã thuận lợi vào đến Từ Châu, chúng ta thu
lợi gấp mấy lần, tuyệt không thể tả. Ta biết Lâm Phóng ở địa phương kia
còn dùng chút thủ đoạn, chèn ép giá tiền của bảo vật, có chút không đành
lòng cho nông trường, thợ săn nơi đó, chạy đi hỏi hắn. Hắn lại nói, đó là do
cha ta dạy hắn. Ném ra một phong thư, ta liếc mắt nhìn nhìn, quả nhiên là
cha ta đã chỉ cho hắn từng bước một ngay tại chỗ thu mua, nhất thời nói
không ra lời.

Chúng ta tuy đã thuận lợi hoàn thành mục tiêu quyết định, còn ngoài dự

đoán có được một cây nhân sâm cực phẩm. Nhưng trên đường trở về sau đó
cũng không được an bình thanh thản. Quản gia của Hoàng Vương gia vẫn
theo chúng ta nói, chúng ta hành sự lần này vốn là bí mật, nhưng bởi vì tại
chuyện “Vạn niên tham thần”, đã kinh động đến quan binh, tin tức chúng ta
có được nhân sâm vạn năm đã bị truyền ra ngoài.

“Chỉ sợ người khác cũng muốn tới đoạt nhân sâm này!” Quản gia mày ủ

mặt ê nói.

Ta khinh thường nói: “Ai dám?”

Quản gia nói: “Ai nha! Nữ hiệp, ngươi có điều không biết! Vương

thượng nhiều năm này đều ở khắp nơi tìm kiếm nhân sâm vạn năm kéo dài
tuổi thọ!”

Ta cười nói: “Chúng ta mang về, vốn là quyết định hiến cho Hoàng

Vương! Cho Hoàng Vương hiến cho vương thượng!” Mượn hoa hiến Phật,
Lâm Phóng rất hào phóng.

Ta nhìn sang hướng Lâm Phóng, Lâm Phóng đáp: “Tất nhiên có người

không muốn Hoàng Vương có được công lao lớn này.”

Ta nhất thời hiểu được, thì ra nhân sâm này, còn là củ khoai lang phỏng

tay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.