MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 637

Dương, ta thoáng nhìn ra ngoài mấy trượng, bóng đao của hắn chập chờn.
Mà Lâm Phóng, Lâm Phóng đâu?

Trên lưng ta một trận mồ hôi lạnh, mà xung quanh hắc y nhân đã nhanh

chóng biến hóa trận hình, phân thành tám đường đan chéo ngang ngược,
đem ta bao bọc vây quanh. Ta lại nhìn không thấy Lâm Phóng ở nơi nào.

Ta cắn răng, cầm đao nhào ra.

Khoảng khắc, lại bị trở lại bên trong, đám hắc y nhân ngã xuống bốn

năm người, mà trên vai ta bị chém hai nhát đao.

“Thanh Hoằng, hướng Tây Nam; Hoắc Dương, hướng Đông Bắc.” Một

thanh âm trong trẻo từ phía bắc truyền tới, ta có chút chần chờ, đao quang
như hải, hướng về phía Tây Nam cố gắng thâm nhập vào. Quả nhiên, lần
nữa cùng Hoắc Dương gặp nhau, lưng tựa lưng đứng thẳng.

Hai chúng ta liếc nhau, dưới chân như gió, đồng loạt nhảy lên, hướng về

phía bắc mà lao thẳng tới. Chớp mắt đã nhìn thấy năm sáu hắc y nhân vây
quanh Lâm Phóng.

Lâm Phóng tuy rằng học được ba chiêu lung linh đao vô cùng lợi hại,

nhưng cũng chỉ là một hai động tác, lúc này làm sao có thể chống cự được
năm sáu tên cao thủ đồng thời tập kích? Ta bổ nhào người, lao thẳng vào
trong, mấy người khác để lại cho Hoắc Dương.

Bên trong, Lâm Phóng toàn thân đẫm máu mà đứng. Chúng ta chỉ xa

nhau trong phút chốc, thế mà bên cạnh hắn đã có hai hắc y nhân ngã xuống,
trên người hắn đã có năm sáu vết chém, miệng vết thương chảy máu không
ngừng, trong đó có một vết thương sâu đủ thấy xương. Nhưng mà hắn
dường như không biết, sắc mặt nghiêm túc ngạo nghễ đứng thẳng, dưới tay
áo đao nhọn hiện lên, hàn ý hùng hổ doạ người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.